Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tề Đẳng Nhàn vừa mới đi theo Hoàng Kỳ Bân vào cửa hội quán thì thấy một người quen, đúng là Ngô thiếu lúc trước bị Diệp Phong thu thập ở quán bar.

Ngô thiếu nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì trực tiếp bày ra một bộ không quen biết, sau khi gặp thoáng qua rồi ánh mắt mới dao động.

“Mẹ nó, họ Tề kia lần trước mày hại tao thảm như vậy, lúc này nhất định sẽ bị tao tóm được nhược điểm!” Trong lòng Ngô thiếu thầm mắng, hận đến mức không chịu được.

Lần trước ở quán bar hại hắn tiêu pha một trăm vạn không nói, còn bị Diệp Phong dạy dỗ cho một trận, trong lòng đã sớm hận đến ứa máu.

Tề Đẳng Nhàn và Hoàng Kỳ Bân lên tầng, mỗi người một ngả vào phòng khác nhau.

Tên nhãi Hoàng Kỳ Bân này cũng rất thức thời, sắp xếp cho Tề Đẳng Nhàn một người Triều Tiên, một người Nhật Bản, hai cô gái vừa tiến lên đã khom lưng chào hỏi Tề Đẳng Nhàn.

“Ừm….Hai người ở trong phòng chờ tôi một chút, tôi đi xử lý chút việc nhỏ rồi sẽ quay lại sau.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Hai cô gái đều ngẩn người, sao lại thế này? Tuổi vẫn còn trẻ mà lại để các cô chờ một chút, chẳng có lẽ chuẩn bị đi chơi thuốc sao?

Tề Đẳng Nhàn nói xong lời này thì trực tiếp ra khỏi phòng, gõ cửa phòng cách vách.

Hoàng Kỳ Bân khó chịu đầy mặt ra mở cửa, hỏi: “Có chuyện gì vậy hả? Lão tử ngay cả quần cũng sắp cởi xong rồi!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cho tôi mượn chìa khoá xe, có chút việc cần phải làm.”

Hoàng Kỳ Bân không nói hai lời đưa chìa khóa xe cho Tề Đẳng Nhàn, sau đó hắn xuống lầu lái xe, trực tiếp rời khỏi hội quán.

Không bao lâu sau, Tề Đẳng Nhàn chạy xe tới dưới nhà của Lý Vân Uyển, tuỳ tiện mua hai cây thuốc lá xong rồi gõ cửa.

Lý Vân Uyển ra mở cửa thấy là hắn thì kinh ngạc hỏi: “Sao anh lại tới đây?!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tới thăm hỏi trưởng bối một chút, thuận tiện uống hai ly trà, sau đó về nhà đi ngủ!”

Lý Long Dịch nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn tới thì ý cười đầy mặt, nói: “Tề tổng tới rồi, mau vào mau vào, ngồi đi ngồi đi!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Chú khách sáo quá rồi, cũng đừng gọi cháu như vậy, cứ gọi tên của cháu thôi là được!”

Hiện tại tập đoàn Mộc Tử có hạng mục hợp tác với tập đoàn Hướng thị, lại sử dụng đất của Tề Đẳng Nhàn nên thái độ của Lý Long Dịch với Tề Đẳng Nhàn rất là mang ơn đội nghĩa.

Thậm chí khi biết con gái qua đêm ở chỗ của Tề Đẳng Nhàn mà không về nhà ngủ thì ông cũng chẳng nói năng gì.

Lý Vân Uyển cực kỳ vừa lòng với lời nói cử chỉ của Tề Đẳng Nhàn, không nghĩ tới cái tên này để tâm như vậy, thế mà còn biết mang theo hai cây thuốc lá tới cửa chào hỏi một chút.

Cô ta cảm thấy phỏng chừng là cái tên Tề Đẳng Nhàn này đang lót đường để về sau đi cho dễ hơn, là chuẩn bị muốn kết hôn với mình sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng cô ta cảm thấy ngọt ngào làm sao, tuy rằng cảm thấy làm như vậy thì không tốt với Kiều Thu Mộng lắm nhưng việc đó không tới lượt cô ta quản, dù sao cũng chính miệng Kiều Thu Mộng thừa nhận trước.

Tề Đẳng Nhàn ngồi khoảng hai mươi phút rồi cùng với Lý Vân Uyển chào tạm biệt rời khỏi nơi này.

Chân trước hắn vừa mới đi, chân sau Lý Vân Uyển đã nhận được điện thoại của Ngô thiếu gọi tới.

“Ngô thiếu, tìm tôi có chuyện gì sao?” Lý Vân Uyển mở miệng hỏi.

“Vân Uyển, tôi nghe nói cô đang ở cùng một chỗ với Tề Đẳng Nhàn?” Ngô thiếu có chút kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, có chuyện gì sao?” Lý Vân Uyển cũng không có ý định giấu giếm, nhàn nhạt hỏi.

Ngô thiếu ách một tiếng rồi nói: “Nhưng mà người này nhân phẩm không đứng đắn lắm, cô ở cùng một chỗ với hắn không phải là chuyện tốt….”

Lý Vân Uyển lập tức không thoải mái nói: “Anh có chuyện gì thì nói thẳng ra, đừng có quanh co lòng vòng với tôi!”

Ngô thiếu lập tức nói: “Tôi ở hội quán Hoa Anh Đào Phương Đông nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, cái tên này trực tiếp đi lên tầng, hiện giờ đang làm gì thì không cần tôi phải nhiều lời nữa đi?”

Lý Vân Uyển lập tức nổi trận lôi đình mắng: “Họ Ngô kia, con mẹ nó anh ăn nói cho đàng hoàng một chút, đừng có ý xấu bôi nhọ anh ấy, cút đi!”

“Tôi cảnh cáo anh, nếu anh còn dám nói chuyện như vậy một lần nữa thì chúng ta cũng đừng làm bạn bè nữa!”

“Bang!”

Nói xong lời này, Lý Vân Uyển trực tiếp cúp điện thoại.

Ngô thiếu sao có thể nghĩ ra rằng sau khi cái tên Tề Đẳng Nhàn này vào phòng rồi, ngay cả quần áo cũng không thèm thay đã trực tiếp hỏi Hoàng Kỳ Bân mượn chìa khoá xe tiến thẳng tới nhà của Lý Vân Uyển đâu?

Cho nên mấy lời này của hắn đương nhiên sẽ bị Lý Vân Uyển cho rằng là ác ý vu oan cho Tề Đẳng Nhàn rồi!

Ngô thiếu cầm di động của mình ngốc lăng một chút, lời nói của mình không đáng tin tới như vậy sao?

Anh ta còn cố ý ở cửa hội quán chờ một lúc, chờ sau khi Tề Đẳng Nhàn hưởng thụ massage xong rồi, còn đang thoải mái nhàn nhã hưởng thụ nốt phục vụ sau massage mới gọi điện mà.

Anh ta biết chắc chắn với tính cách của Lý Vân Uyển thì sau khi biết chuyện này nhất định sẽ tức giận ngập trời, sẽ bảo anh ta dẫn tới đây trực tiếp bắt quả tang cả người lẫn vật mới đúng chứ.

Sao anh ta có thể nghĩ rằng chính mình ở đây gọi điện thoại mật báo mà ngược lại bản thân còn bị mắng thê thảm một trận đâu.

“Cốc cốc cốc!”

Ngô thiếu vẫn còn đang ngây người thì cửa sổ xe bị gõ vang ba tiếng, anh ta ngẩng đầu lên nhìn thì thấy đúng là Tề Đẳng Nhàn.

Ngô thiếu khiếp sợ tới mức chân tay luống cuống muốn khởi động xe chạy đi, kết quả lại bị Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đập vỡ cửa sổ xe, sau đó kéo cả người anh ta từ trong ra ngoài qua cửa sổ xe đã vỡ.

“Mật báo cũng không phải là chuyện mà người tốt nên làm đâu!” Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười duỗi tay vỗ vỗ mặt Ngô thiếu.

“Tề tổng….Tôi tôi tôi….Tôi sai rồi, tôi không dám nữa đâu, cậu tha cho tôi đi!” Ngô thiếu bị dọa oa một tiếng khóc nấc lên.

Vốn dĩ muốn ngấm ngầm dở trò quỷ để hung hăng ghê tởm Tề Đẳng Nhàn một trận, không nghĩ tới bản thân trộm gà không thành còn mất nắm gạo chưa nói, ngược lại còn bị phát hiện ra nữa!

Tề Đẳng Nhàn hừ lạnh một tiếng, tiện tay ném Ngô thiếu xuống đất, nói: “Cho dù anh có mật báo thêm một lần đi nữa thì Lý Vân Uyển cũng sẽ không tin vào dăm ba cái chuyện ma quỷ đó của anh đâu.”

Nói xong lời này, hắn chậm rì rì đi về hướng cửa thang máy.

Ngô thiếu lấy hết can đảm muốn lôi điện thoại ra nhưng tay nhấc lên một nửa rồi lại bỏ xuống, bỏ đi, mình không thể trêu vào được loại người này, về sau vẫn nên thành thành thật thật một chút, cùng lắm thì nhìn thấy hắn mình đi đường vòng là được.

Ngô thiếu cũng không rõ lắm là vì sao Lý Vân Uyển lại dễ dàng bị Tề Đẳng Nhàn thu phục như vậy, vậy mà một chút phản ứng gì cũng không có, ngược lại còn cho rằng anh ta đang châm ngòi ly gián….

Thủ đoạn này thật sự là không thể tưởng tượng được mà, chính mình không nên trêu vào!

Tề Đẳng Nhàn không chút hoang mang đi về phòng của mình, trong phòng, hai cô gái kia vẫn đang ngây ngốc ngoan ngoãn ngồi yên trên sofa.

“Tôi về rồi đây.” Tề Đẳng Nhàn cười cười: “Còn thất thần gì thế?”

Tề Đẳng Nhàn thoải mái nằm ở trên sofa, hưởng thụ kỹ năng massage của hai cô gái.

Thật ra cũng chỉ là massage bình thường mà thôi, ngay cả quần áo hắn cũng không thèm cởi.

Một trận thao tác xử lý này của Tề Đẳng Nhàn trấn an được Lý Vân Uyển không nói, chính mình còn có thể trở về thoải mái nằm hưởng thụ kỹ năng massage của hai vị mỹ nữ này, miễn bàn có bao nhiêu thích ý.

Hai cô gái mỗi người ấn một chân hai mặt nhìn nhau, khách ngân quỷ dị cổ quái như vậy các cô đúng là lần đầu mới gặp được….

“Tiên sinh, anh có muốn thêm phục vụ khác hay không?” Cô gái nước Nhật Bản hỏi, cô có vẻ ngoài phá lệ thuỷ linh, hẳn là thường xuyên đi ngâm suối nước nóng nên làn da mới có thể nộn tới mức có thể véo ra nước được như vậy.

“Ừm….Lại tới ấn ấn đầu tôi một chút đi.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Cô gái này sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười khổ, vị khách này cũng kỳ ba thật, thế mà lại chỉ cần massage mà không cần thứ gì khác….

Vậy thì sao không trực tiếp tới mấy cửa hàng ngoài kia đi, còn tới hội quán làm gì chứ?!

Tề Đẳng Nhàn nói: “Chủ yếu là tôi tới khảo sát một chút xem thủ pháp của mấy người thôi, xem thử xem thủ pháp của các người có phù hợp với lối sinh hoạt của Hoa quốc của chúng tôi hay không thôi, là vì tình hữu nghị giữa các nước mà thôi!”

Hai vị mỹ nữ trợn trắng mắt, lời này có mà đem ra lừa quỷ hả!

Tề Đẳng Nhàn lôi điện thoại ra, mở livestream của nền tảng Răng Nanh lên, vừa lúc thấy được phòng livestream của Dương Quan Quan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK