Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạ Cuồng Long lạnh lùng nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, lại đeo một khẩu súng ngắn Shotgun lên trên đùi: "Sân bãi này tổng cộng một ngàn hai trăm mét vuông, hoàn toàn mô phỏng chiến tranh thời kỳ đường phố. Trước kia, tôi chưa từng huấn luyện qua ở chỗ này, cũng không quen thuộc địa hình bên trong, cho nên cậu cũng không cần lo lắng tôi có lợi thế về địa hình hơn cậu!"

"Bớt nhiều lời, mau nói xem luật chơi như thế nào đi!" Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói.

"Không có quy tắc, dùng hết mọi thủ đoạn cậu có để đánh bại đối phương là được." Tạ Cuồng Long lạnh lùng nói.

Sau khi nói xong lời này, hắn đi về phía cửa bên trái, nói với lại: "Cậu từ bên phải vào sân, tôi từ bên trái vào sân, sau khi cả hai đều đã vào sân, trận chiến chính thức bắt đầu!"

Advertisement

Tề Đẳng Nhàn mang theo hai thanh Desert Eagle đi sang bên phải…

"Nói về năng lực chiến đấu trên địa hình đường phố, nếu Tạ Cuồng Long khiêm tốn nói mình đứng thứ hai thì chắc chắn không ai dám tự nhận đứng thứ nhất."

"Khứu giác của hắn ta với thể loại chiến đấu trên đường phố thế này là không có đối thủ.”

"Hơn nữa, Tề tướng quân mang theo đều là những thứ trang bị gì vậy? Ngoại trừ giáp chống đạn đầu có vẻ hữu dụng ra, hai thanh Desert Eagle kia nếu nói giảm nói tránh thì là không hữu dụng mấy, còn nói trắng ra thì có khác gì đồ chơi không!” Lục Chiến Long nhìn Ngọc Tiểu Long, bất đắc dĩ nói.

Long Á Nam cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn hoàn toàn không có hy vọng thắng được trận này. Tạ Cuồng Long người ta là chuyên gia chiến đấu trên đường phố, trực tiếp mặc một bộ thần trang vào sân, Tề Đẳng Nhàn lại tùy tiện chọn đại vài món đồ chơi quân sự để vào sân tham chiến, cái này còn không phải là tự đi tìm chết sao?

Ngọc Tiểu Long nói: "Xem đã rồi biết, nói không chừng anh ấy có suy nghĩ riêng của mình... Người này thoạt nhìn thì có vẻ không đáng tin cậy, nhưng trên thực tế trong lòng anh ta nghĩ gì chỉ mình anh ta biết, chúng ta có can dự vào cũng là vô dụng mà thôi.”

Phái thực chiến Lục Chiến Long một mặt thì nghe nói như thế, nhưng thực ra suy nghĩ trong lòng lại không như vậy, chỉ muốn chửi má nó, mang hai thanh Desert Eagle muốn đối đầu với Tạ Cuồng Long trong chiến đấu đường phố, điều đó có mà chứng tỏ người này bị úng não rồi thì có!

"Cho máy bay không người lái bay lên." Ngọc Tiểu Long hướng về phía nhân viên công tác ra lệnh.

"Vâng, Ngọc tướng quân!" Người đằng sau vội vàng đáp ứng một tiếng, sau đó điều khiển ba chiếc máy bay không người lái bay lên bầu trời, tức khắc, hoàn cảnh bên trong hội trường xuất hiện trên màn hình lớn bên cạnh.

Mọi người đặt trọng tâm chú ý lên màn hình, nhìn thấy hai người Tề Đẳng Nhàn và Tạ Cuồng Long đã tiến vào sân.

Địa hình trong sân này vô cùng phức tạp, có tường vây, có kiến trúc loại nhỏ, có ô tô bỏ hoang, có lốp xe rách nát, thậm chí còn có chiến hào…

Thực chất, địa hình càng phức tạp đối với Tạ Cuồng Long mà nói, lại càng có lợi!

Giống như Lục Chiến Long thích chiến đấu với kẻ thù trong môi trường cực kỳ khắc nghiệt, môi trường càng khắc nghiệt và thời tiết càng tồi tệ, anh ta càng cảm thấy mình như thể cá gặp nước. Tạ Cuồng Long và địa hình chiến đấu phức tạp cũng là một dạng bài trùng như vậy!

Trong sân tựa như mê cung.

Ngay khi Tạ Cuồng Long bước vào, hắn ta lập tức xác nhận vị trí của mình, sau đó bắt đầu di chuyển về phía vị trí sắp xếp của Tề Đẳng Nhàn, hắn ta mỗi tay cầm một thanh tiểu liên, từng bước tiến về phía trước, bước chân nhanh gọn mà chắc chắn lại nhẹ nhàng như lông hồng, thật giống với cách mà một con mèo di chuyển về phía con chuột của mình, gần như không gây ra tiếng động.

Tề Đẳng Nhàn cũng nhìn xung quanh, một lúc sau, anh nhún vai, đặt tay lên chuôi súng Desert Eagle hai bên trái phải, uể oải đi về phía trước, giống như là đến cưỡi ngựa xem hoa vậy.

Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Vu Tiểu Long và Lục Chiến Long giật giật.

"Dù có lạc quan thế nào đi nữa, nhìn cảnh này, tôi cũng không thể nhìn thấy cơ hội chiến thắng của chúng ta. Như thể anh ta tới đó chỉ để làm màu cho có vậy..." Lục Chiến Long bực bội, nói.

Dương Quan Quan cũng có cùng một cảm giác như vậy, Tề Đẳng Nhàn giống như một lời không hợp liền mở miệng đồng ý lời thách đấu cho có lệ, lười nhác lại không hề nghiêm túc như vậy, căn bản không giống như là tới để thực sự đối chiến với Tạ Cuồng Long.

Tạ Cuồng Long dựa vào kinh nghiệm chiến đấu trên đường phố phong phú, rất nhanh đã khóa chặt được vị trí của Tề Đẳng Nhàn.

Hắn ta rút từ bên hông ra một quả bom sốc điện, dùng ngón cái búng tay xé toạc phần mấu, sau khi cầm trong tay một lúc, anh ta đột nhiên ném nó lên cao!

A1 bay thẳng lên cao trông thật đẹp mắt.

Phanh!

Pháo sáng ở trên đỉnh đầu Tề Đẳng Nhàn nổ tung.

Hình ảnh máy bay không người lái truyền tới mà hình chỉ còn là một mảnh trắng như tuyết!

Ngay sau đó, hình ảnh Tạ Cuồng Long xuất hiện ở trên một tòa kiến trúc nhỏ hai tầng, hắn ta quỳ một gối xuống đất, bóp còi về vị trí của Tề Đẳng Nhàn trong hẻm nhỏ, đạn bắn ra như vũ bão!

Tề Đẳng Nhàn đã sớm nhắm mắt lại ngay khi quả pháo sáng được ném lên không trung, đồng thời, cơ thể anh lập tức chuyển động nhanh chóng.

Lúc này anh không nhìn thấy, nhưng hoàn cảnh xung quanh đã sớm nắm rõ trong lòng bàn tay.

Thời điểm Tạ Cuồng Long bắn đạn tới, anh không còn ở chỗ cũ nữa mà tức khắc trốn sau một chiếc ô tô bỏ hoang, thu nhỏ thân mình lại lẩn trốn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK