Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tề Đẳng Nhàn không thể kiên nhẫn được nữa rồi, hắn túm chặt lấy cổ áo Triệu Tân Không rồi nhấc bổng ông ta lên không trung, sau đó lại vung tay, ném ông ta ra ngoài!

Cơ thể của Triệu Tân Không bay lên cao bốn năm mét, lại bay ra xa bảy tám mét, cuối cùng phịch một tiếng, ông ta va vào một thân cây đại thụ, quần áo và cả da thịt bị thân cây xù xì làm cho rách nát, Triệu Tân Không đau đến mức kêu lên mấy tiếng thảm thiết đau đớn, ngay cả xương cốt cũng bị gãy vài đoạn, cứ như vậy, cả người ông ta dính chặt trên thân cây.

“Thực ra tôi rất ghét những người mang họ Triệu!” Sau khi ném bay Triệu Tân Không, Tề Đẳng Nhàn lại quay đầu nhìn về phía Triệu Tân Lan rồi nói với bà ta bằng bộ dạng ngoài cười mà trong không cười.

Triệu Tân Lan bị hành động vừa rồi của Tề Đẳng Nhàn làm cho sợ đến nỗi cả khuôn mặt trắng bệch ra như tờ giấy, bà ta không dám nhiều lời thêm một câu thừa thãi nào nữa.

Hứa Ức Ngọc vội vàng lên tiếng ngăn cản: “Bé mập à, anh đừng có mà làm mẹ tôi sợ như thế chứ!”

Hứa Trường Ca thì lại tỏ ra có chút áy náy, ông nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tiểu Lý à, ngại quá, tất cả đều là lỗi của chú, sau này chú sẽ dạy dỗ lại hai người bọn họ cho thật tốt.”

Tề Đẳng Nhàn giơ tay vỗ vai Hứa Trường Ca rồi nói: “Chú Hứa cũng không cần khách sáo làm gì đâu, nếu sau này có chuyện gì thì chú cứ nói với cháu một câu là được, chỉ cần có thể giúp được chú là cháu nhất định sẽ giúp.”

Hứa Trường Ca mỉm cười rồi đáp lại: “Cảm ơn cháu!”

Sau đó Hứa Trường Ca lại xoay người nói với Triệu Tân Lan bằng khuôn mặt đen sì như đít nồi: “Cái đồ óc heo não lợn như bà thì biết cái gì cơ chứ, võ đường Chiến Thiên cố tình gây sự với tôi, chuyện này hơn phân nửa là do có Hà Định Khôn đứng ở phía sau xúi giục bọn họ! Nếu không thì làm gì có ai lại rảnh rỗi đến mức đi thò mặt ra giở trò đùa giỡn Tiểu Ngọc ở ngay trước mặt tôi cơ chứ?”

“Suốt cả ngày bà chỉ biết nghĩ xem phải làm thế nào để nịnh bợ mấy gia đình quyền quý ở ngoài kia, bà chỉ hận không thể bán quách đứa con gái trong nhà này đi thôi, hai mắt bà đều đã bị mỡ heo che lấp cả rồi à?”

“Từ nay về sau bà đừng có mà nhúng tay vào những chuyện như thế này nữa! Nếu không thì tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho bà đâu!”

Triệu Tân Lan cũng là một người có tính cách cứng đầu bướng bỉnh, ban nãy bà ta bị Tề Đẳng Nhàn làm cho giật mình sợ hãi, chính bản thân bà ta cũng cảm thấy vô cùng mất mặt, vậy mà bây giờ bà ta lại còn bị Hứa Trường Ca lên tiếng dạy dỗ ở trước mặt người ngoài nữa chứ, nhất thời bà ta không thể kiềm chế được bản tính nóng nảy trong tâm trí mình.

“Cái tên họ Hứa kia, ông bây giờ thì giỏi lắm rồi, ông kiếm được nhiều tiền quá rồi, thế nên ông mới ghét bỏ tôi, ông không coi tôi ra cái thể thống gì phải không hả! Ông đừng có mà quên, nếu như năm đó không có tôi giúp đỡ thì ông đã chết ở nơi đầu đường xó chợ nào đấy từ lâu lắm rồi!” Triệu Tân Lan kêu lên.

“Nếu mà bà vẫn còn như vậy thì chúng ta nên ly hôn đi, tôi không muốn nói nhiều với bà để mà làm gì.” Hứa Trường Ca lắc đầu rồi đáp lại bằng giọng điệu hết sức lạnh lùng.

Triệu Tân Lan nhìn biểu cảm trên mặt Hứa Trường Ca, không thể không cảm thấy vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, bà ta vội vàng ngậm miệng lại.

Hứa Ức Ngọc thì có chút luống cuống khi phải chứng kiến cảnh tượng kia, cô lại tiếp tục lên tiếng: “Hai người đừng cãi nhau nữa mà… Daddy ơi, mẹ cũng chỉ vì muốn tốt cho daddy thôi ạ, mẹ vừa nghe thấy con bảo daddy gặp chuyện không may là đã lập tức đi tìm người khác để nhờ bọn họ giúp đỡ nhà chúng ta rồi!”

Hứa Trường Ca không thèm để ý đến những lời nói đó, ông chỉ hít vào một hơi thật sâu rồi quay sang nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tiểu Lý à, ngại quá, để cháu chê cười rồi, chuyện lần này là chú có lỗi với cháu, một lần nữa chú xin được cảm ơn cháu vì đã hết lòng giúp đỡ gia đình chú, hay là cháu về nhà chú ăn một bữa rồi cùng chú uống một hai chén cho ấm bụng được không?”

“Hôm nay thì không được rồi, thôi để lần sau đi! Trước tiên chú Hứa hãy xử lý cho tốt mọi chuyện mà chú cần làm đi đã.” Tề Đẳng Nhàn chỉ cười cười rồi từ chối ngay lập tức.

Hứa Trường Ca chắp tay ôm quyền, cúi xuống thật sâu để hành lễ với Tề Đẳng Nhàn đứng trước mặt ông.

Tề Đẳng Nhàn hơi sửng sốt một chút rồi cũng giơ tay ôm quyền đáp lễ, sau đó hắn ngay lập tức dẫn Dương Quan Quan rời đi.

Hứa Ức Ngọc bèn nói với Hứa Trường Ca: “Daddy à, daddy làm cái gì vậy, tại sao daddy lại cúi người với tên mập kia rồi lại còn hành đại lễ với anh ta nữa chứ… Với lại, cái tên mập kia cũng thật là, anh ta cứ thế mà thản nhiên nhận đại lễ của daddy sao! Thế thì có phải sau này con cũng nên quỳ xuống hành lễ lúc gặp mặt anh ta không vậy?”

Hứa Trường Ca liếc mắt nhìn Hứa Ức Ngọc rồi lắc đầu nói: “Tiểu Ngọc à, quá trình phát triển của nhà họ Hứa chúng ta bây giờ đang rơi vào thời kỳ chững lại không thể tiến lên, chúng ta cần có quý nhân trợ giúp mới có thể trở thành một trong những gia tộc lớn đứng đầu thành phố Hương Sơn! Đến tận bây giờ rồi mà con vẫn còn chưa nhận ra điều này hay sao? Quý nhân của nhà họ Hứa chúng ta chính là Tiểu Lý chứ không phải ai khác.”

“Anh ta sao? Quý nhân ấy ạ?” Hứa Ức Ngọc tỏ ra khiếp sợ, cô hỏi lại với giọng điệu như không dám tin vào những lời mà bố mình vừa mới nói.

Hứa Trường Ca bèn đáp lại: “Cậu ấy có mối quan hệ thâm sâu như vậy với nhà họ Lôi, mức độ quen biết giữa cậu ấy và tiểu thư Melissa cũng không phải là đơn giản, hơn nữa, chuyện bố có thể cùng hợp tác làm ăn với Dương tiểu thư cũng là nhờ có cậu ấy đứng ở phía sau âm thầm thúc đẩy trong bóng tối, chẳng lẽ cậu ấy lại còn không phải quý nhân của gia đình chúng ta hay sao?”

Mãi đến khi Dương Quan Quan và Tề Đẳng Nhàn đã đi xa được một khoảng, Dương Quan Quan mới không nhịn được mà lên tiếng dò hỏi: “Ban nãy rõ ràng anh có thể đánh chết Hứa Hử cơ mà, tại sao anh lại không ra tay cơ chứ? Nếu như anh ta không chết thì Mộng Mộng cũng không thể hoàn toàn kiểm soát được Vĩnh Dạ Quân đâu.”

Tề Đẳng Nhàn lại chỉ thản nhiên đáp lời cô ta: “Ai bảo là anh ta sẽ không chết cơ chứ? Tôi đây chẳng qua cũng chỉ muốn kiếm một chút tiền mà thôi.”

“A?!”

Hai mắt của Dương Quan Quan lập tức trợn tròn cả lên, cô ta hỏi lại: “Kiếm tiền sao? Làm như vậy thì sao mà có thể kiếm ra tiền được? Anh đừng có nói với tôi là anh đã học được cái Bắc Đẩu Thất Tinh Quyền gì gì đó ở trong phim hoạt hình đấy nhé, cái loại mà sau khi đánh người xong thì chỉ cần đối phương cử động nhẹ nhàng một chút là mạch máu trong cơ thể sẽ lập tức vỡ tung ra hay gì gì đó…”

Tề Đẳng Nhàn bèn hỏi Dương Quan Quan: “Cô có từng nghe qua về Vũ Đương Chu Sa Chưởng bao giờ chưa vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK