Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mười phút, mày chờ tao mười phút!”

“Mười phút nữa chẳng sợ mày có quỳ xuống dập đầu xin lỗi tao đi nữa, lột sạch con đàn bà này dâng cho tao thì tao cũng sẽ không tha cho mày!”

“Mày mau chóng thừa dịp bản thân còn mười phút mà chuẩn bị tốt hậu sự đi!”

Triệu Cường lạnh giọng nói, bỏ điện thoại vào trong túi, cực kỳ căm hận nhìn Tề Đẳng Nhàn.

Lý Vân Uyển hãi hùng khiếp vía đi tới bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, nhẹ giọng nói: “Anh không sao chứ? Vừa rồi có nhiều người xông tới đánh anh như vậy!”

“Gì mà nhiều người xông tới đánh tôi? Rõ ràng là một mình tôi đánh lại nhiều người như vậy!” Tề Đẳng Nhàn cười ha hả, trông cực kỳ nhẹ nhàng.

Lý Vân Uyển nhẹ nhàng vỗ vỗ tro bụi trên vai hắn, ánh mắt càng trở nên ôn nhu hơn, có loại đàn ông nào có thể cho cô ta cảm giác an toàn hơn Tề Đẳng Nhàn đây?

Trước kia cô ta vẫn luôn cảm thấy ánh mắt của bản thân không tệ, hiện giờ càng thêm cảm thấy chính mình đã không hề chọn sai người.

“Dù sao lúc trước mình đã nói rõ ràng rồi, chẳng sợ mộng mộng quay đầu lại muốn tranh với mình thì mình cũng sẽ không bao giờ từ bỏ!” Trong lòng Lý Vân Uyển thầm nghĩ.

Tề Đẳng Nhàn mạnh mẽ cũng khiến nhóm nhân viên tâm phục khẩu phục, một đám đều cực kỳ bội phục.

Đảm nhiệm chức chủ tịch của tianlai capital còn chưa tính, lại có thể đánh như vậy, quả đúng là tên côn đồ có thể mặc được tây trang mà.

Mười phút sau, tiếng động cơ xôn xao gầm rú bên ngoài cửa, lại có thêm một đám người tiến vào trong tianlai capital.

“Tới rồi tới rồi, người triệu tổng gọi tới rồi! Đồ vương bát đản này, mày chờ đó có người tới nhặt xác cho mày đi!”

“Dám đánh triệu tổng thảm như vậy, đây cũng là lần đầu tiên tao nhìn thấy! Nhưng tao có thể khẳng định rằng mày sẽ càng thảm hại hơn mà thôi!”

“Cho mày năm ngàn vạn mày không cần, vậy thì cho mày năm ngàn vạn minh tệ* đi, để mày giữ mà tiêu dần.”

*minh tệ: tiền âm phủ

Những tên thuộc hạ của Triệu Cường phục hồi tinh thần lại cũng sôi nổi gào lên.

Vương Báo dẫn theo một đám người của tập đoàn hổ môn bước vào đại sảnh tianlai capital, nhìn thấy Triệu Cường và nhóm thuộc hạ chật vật như vậy thì sắc mặt biến đổi.

Trên đầu Vương Báo quấn băng vải, vết thương trên người vẫn còn đấy, mà những cái đó đều do Tề Đẳng Nhàn lúc trước để lại.

Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Vương Báo thì vui vẻ ra mặt, nhưng chính hắn cũng không biết vậy mà Triệu Cường lại gọi Vương Báo tới.

“Triệu Cường, là tên nào dám đánh mày thảm như vậy? Tôi sẽ không tha cho hắn!” Vương Báo lớn tiếng giận dữ hét, nâng Triệu Cường từ trên sofa dậy.

“báo ca, chính là tên này! Chính là nó đã đánh em!”Triệu Cường chỉ vào mũi Tề Đẳng Nhàn chửi bậy.

Trong nháy mắt Vương Báo nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì cả người hơi run lên một chút, sắc mặt khó coi hẳn lên, anh ta không nghĩ tới vậy mà là Tề Đẳng Nhàn đánh Triệu Cường!

Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói: “Ha hả, đây không phải là Vương Báo, em trai của Vương tổng sao? Sao nào, muốn ra mặt giúp Triệu Cường hả?”

Vương Báo nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì khí thế không có lý do bay mất ba phần, dù sao thì lần trước anh ta bị Tề Đẳng Nhàn đánh cho đủ thảm, hơn nữa Vương Hổ cũng ở đó, cuối cùng Tề Đẳng Nhàn thậm chí còn đánh bại luôn cả cao thủ Trần Vĩnh Niên mà bọn họ mời tới.

“Họ Tề kia, mày đừng có kêu gào nữa, cho dù mày có thể đánh thì thế nào, có thể đánh được mấy người chứ?!” Vương Báo nhìn thoáng qua mấy chục tên đô con mà mình dẫn tới thì trong lòng lập tức có tự tin quát lớn, cho bản thân thêm can đảm.

“Không phải sao! Xã hội hiện giờ cũng không phải thời mày có thể đánh thì mày chính là đại ca. Mày có thể đánh thì có ích gì, mày có thể đánh thắng được bao nhiêu người? Đánh mãi được sao?!” Thái độ của Triệu Cường trước sau vẫn kiên cường như cũ.

Tề Đẳng Nhàn lười nói lời vô nghĩa với bọn họ, trực tiếp bước lên phía trước nhàn nhạt nói: “Xem ra Vương Báo anh thật sự chuẩn bị muốn ra mặt thay tên Triệu Cường này?”

“Ngông cuồng, lại dám nói chuyện với báo ca như vậy?”

“Thái độ của anh tôn trọng một chút, nếu không lát nữa tao đánh vỡ mồm mày.”

“Tên nhãi nhép, mày là cái thứ gì? Cũng dám gọi thẳng đại danh của báo ca?”

Tề Đẳng Nhàn không nhịn được bật cười, nói: “báo ca? Anh nhìn vết thương trên mặt anh ta đi xem có phải vẫn rất mới hay không, lại hỏi anh ta một chút xem là do ai khiến anh ta như vậy?”

Lời này vừa ra khiến nhóm thuộc hạ của Vương Báo ngạc nhiên, một đám hai mặt nhìn nhau.

Sắc mặt Vương Báo có chút khó coi, lạnh lùng nói: “Tề Đẳng Nhàn, hôm nay anh thế đơn lực mỏng mà cũng dám nói chuyện bừa bãi như vậy! Không có Hướng Đông Tinh chống lưng cho anh, tôi xem anh lấy cái gì ra đấu với tôi đây!”

Nói xong lời này, Vương Báo vung tay lên, nhóm thuộc hạ sôi nổi rút dao gấp trong người ra, một đám trên mặt bày ra vẻ khí thế độc ác, chuẩn bị loạn đoan chém chết Tề Đẳng Nhàn ở chỗ này.

Tề Đẳng Nhàn vừa rồi một mình đánh hơn hai mươi người, nhưng hiện giờ càng có nhiều tới hơn, không khác biệt lắm phải có đến năm mươi sáu mươi người! Hơn nữa mỗi người đều cầm dao gấp trong tay, hắn còn có thể đánh thắng được sao?

Chân cẳng của nhóm nhân viên của tianlai capital đều bắt đầu run rẩy, chỉ sợ Tề Đẳng Nhàn sẽ bị loạn đao chém chết, biến thành thịt nát.

Chân Lý Vân Uyển cũng có chút mềm, nói: “Hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt, cùng lắm thì trước mắt chịu thua một chút rồi về sau lại nghĩ cách trả thù trở về….”

“Chỉ dựa vào đám phế vật này? Khiến tôi nhận thua? Nếu không phải do bọn họ có nhiều người, tôi sợ không bảo vệ tốt được cô thì hiện giờ tôi lập tức đấm nát mặt anh ta.” Tề Đẳng Nhàn lạnh mặt cười nói.

Vương Báo lại cười ha ha, nói: “Khó trách cậu thích ra vẻ như vậy, hoá ra là muốn thể hiện ở trước mặt phụ nữ sao?”

“Tôi nói cho cậu biết, hôm nay muốn thể diện như vậy, không bao giờ được!”

“Ngoan ngoãn quỳ xuống, sau đó bò qua đũng quần tôi.”

“Như vậy thì tôi có thể suy xét không cần mạng của cậu, chỉ cần hai tay hai chân của cậu.”

Vương Báo trước sau vẫn nhớ mãi không quên chuyện phải khiến Tề Đẳng Nhàn chui qua đũng quần của nah ta, dù sao thì anh ta cũng là người chịu thiệt lớn nhất trong tay hắn, không tìm mặt mũi trở lại thì sau này biết giấu vào đâu bây giờ?

Lúc này Lý Vân Uyển không lên tiếng nữa, cũng không biết Tề Đẳng Nhàn nói thật hay giả, đối mặt với năm mươi sáu mươi người cầm dao trong tay mà không có chút sợ hãi nào sao? Không động thủ chỉ vì lo lắng trong lúc hỗn loạn sẽ không thể bảo vệ được mình?

Mặc kệ lời này là thật hay giả thì trong lòng cô ta lúc này đã trăm mối ngổn ngang ngũ vị tạp trần.

“Ai dám động tới phó trưởng phòng Tề của chúng ta?!”

Ngay lúc này, ở ngoài cửa lại có thêm một chiếc minibus dừng lại.

Một đám người từ trên minibus đi xuống, trong tay đều cầm theo côn cao su, trên người mặc chính là đồng phục của bảo an trong tập đoàn hướng thị.

tianlai capital bên này nháo ra động tĩnh lớn như vậy, tai mắt của Hướng Đông Tinh không có khả năng không báo lên cho cô ta biết chuyện này.

Những người này tới vừa hay gãi đúng chỗ ngứa.

Những nhân viên an ninh của tập đoàn hướng thị vọt vào trực tiếp giằng co với người của Vương Báo dẫn theo, một đám mắt to trừng mắt nhỏ, khí thế không ai chịu thua ai.

“Muốn động vào phó trưởng phòng Tề thì trước tiên phải hỏi qua chúng tôi trước cái đã!” Người dẫn đầu đúng là tiểu lôi, anh ta đi ở tuốt đằng trước rống lớn, thanh âm đinh tai nhức óc.

Tề Đẳng Nhàn lại cười cười, không nghĩ tới người của tập đoàn hướng thị sẽ tới đây vào lúc này, lại còn tới nhiều như vậy, xem ra Hướng Đông Tinh cũng không phải loại phụ nữ gian dối như trong tưởng tượng của hắn!

“báo ca, sợ cái gì? Trực tiếp để các anh em cùng nhau lên!” Triệu Cường quát lớn.

Vương Báo lại không dám, Vương Hổ đã dặn dò qua, tạm thời không cần phải xung đột chính diện với người của tập đoàn hướng thị.

Hơn nữa, tập đoàn hướng thị tới nhiều người như vậy, nếu chốc lát thật sự đánh nhau thì ai tới bảo vệ anh ta đây.

Tên hung thần ác sát Tề Đẳng Nhàn kia anh ta đã từng được lĩnh giáo qua rồi, ngay cả Trần Vĩnh Niên cũng không phải đối thủ của hắn, nếu thật sự phải đánh nhau thì có thể khẳng định mười phần là chính mình sẽ bị Tề Đẳng Nhàn chơi chết ở nay đây mất.

Vương Báo phất phất tay để các anh em án binh bất động, cười nói: “Việc hôm nay thôi thì bỏ qua….”

“Tôi sẽ dẫn triệu tổng đi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK