Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhắc tới Duy Kim Na, cảm xúc của Irena Jinva liền hạ xuống, đó là bạn thân của cô ta, bởi vì chuyện của cô ta mà bị liên lụy, điều này làm trong lòng cô ta cực kỳ khó chịu.

“Kế tiếp tôi phải làm gì bây giờ đây?” Irena Jinva có chút phiền muộn hỏi.

“Ngày mai cô đến tập đoàn Hướng thị làm việc đi, làm việc cho tốt, chờ thời cơ chín muồi, tôi sẽ sắp xếp cho cô một vài chuyện đặc biệt để làm” Tề Đẳng Nhân nói.

Irena Jinva gật đầu, cô ta cũng muốn sống như người bình thường, làm một con chim hoàng yến tương lai mịt mù thực sự là một chuyện vô cùng đau khổ.

Sau khi Tề Đẳng Nhân làm thịt Chekov, tuy rằng vấn đề không lớn, nhưng mọi chuyện ít nhiều vẫn có chút lên men.

Chẳng qua, đã có Phong Vân lão tại thời khắc mấu chốt đứng ra nói chuyện giúp hắn, anh ta cho rằng Tề Đẳng Nhân làm như vậy, là vì muốn giữ lấy lợi ích cho quốc gia, bởi vì, Chekov thuộc diện nhân vật nguy hiểm, càng là tội phạm bị truy nã, đi vào Hoa Quốc đương nhiên là có âm mưu không muốn người nhìn thấy.

Advertisement

Bản thân địa vị siêu nhiên của Chekov đã rơi xuống đáy cùng với những thay đổi mạnh mẽ của Tuyết Quốc, hơn nữa có Phong Vân lão đứng ra vì Tề Đẳng Nhân nói chuyện, chuyện này cuối cùng cũng chỉ có thể không giải quyết được gì.

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Tuyết Quốc có vẻ như cũng không tính truy cứu, bọn họ chỉ yêu cầu Hoa Quốc vận chuyển thi thể về Tuyết Quốc là được.

Tề Đẳng Nhân để Irena Jinva lái xe, bản thân lại ngồi trên xe gọi không ít cuộc điện thoại, tuy rằng giết người rất sảng khoái, nhưng xong việc cũng phí rất nhiều miệng lưỡi.

“Lần sau đừng xúc động như vậy nữa, giết người cũng không thể giải quyết vấn đề. Huống chi, cậu cũng có thể làm một cách kín đáo đến thần không biết quỷ không hay!” Phong Vân lão nói.

“Tôi thì muốn quang minh chính đại xử lý anh ta, như vậy, những kẻ đối địch với tôi cũng sẽ biết không nên xuống tay với người thân bạn bè của tôi.” Tề Đẳng Nhân lại không chút nào cảm kích mà đáp lại.

Phong Vân lão bị hắn làm cho đau đầu, nói: “Cậu làm việc có thể mang theo đầu óc được không?”

Tề Đẳng Nhân nói: “Nếu tôi không mang theo đầu óc thì ngày đó tôi đã trực tiếp giết anh ta rồi, sao có thể để anh ta kiêu ngạo cho tới hôm nay?”

Phong Vân lão hết chỗ nó, lắc đầu: “Được, nếu cậu đã làm, tôi cũng lười nói nữa. Bất quá, tôi hy vọng lần sau lúc cậu làm những chuyện như thế này, nhớ để ý nhiều hơn một chút.”

Tề Đẳng Nhân ừ ừ à à đáp ứng, trực tiếp cúp điện thoại, Phong Vân lão vừa nghe liền biết cái tên này không để trong lòng, xem toàn bộ những gì ông ấy nói đều là gió thoảng bên tai.

Ông ấy dở khóc dở cười, cũng không biết tính tình tùy hứng này của Tề Đẳng Nhân là tốt hay xấu.

Điểm tốt chính là hắn yêu ghét rõ ràng, tuyệt không nương tay với đối thủ; điểm xấu là có đôi khi quá mức cương liệt, căn bản không tính toán so đo hậu quả.

“Từ xưa nho lấy văn loạn pháp, hiệp dùng võ vi phạm lệnh cấm. Tên Tề Đẳng Nhân này, một thân trình độ võ nghệ cao đến thái quá, hơn phân nửa cũng có tâm tư dùng võ vi phạm lệnh cấm……” Phong Vân lão âm thầm cười khổ.

Quốc gia đối với một vài cao thủ võ thuật cũng cực kỳ đau đầu, những người này giá trị vũ lực cực cao, không chịu quản giáo, sống toàn tâm toàn ý dựa vào chính bản thân mình.

Sau khi Ngọc Tiểu Long biết được chuyện Tề Đẳng Nhân bắn chết Chekov cũng khá ngạc nhiên, ngay sau đó, cô gật đầu, nói: “Nhân vật như thế, mới có tư cách sóng vai sánh bước với con.”

Hiển nhiên, cô vô cùng tán thành cách làm của Tề Đẳng Nhân.

Irena Jinva thấy Tề Đẳng Nhân gọi nhiều cuộc điện thoại như vậy, liền trở nên cẩn thận, nói: “Tiên sinh, có phải có rất nhiều phiền toái đúng không?”

Tề Đẳng Nhân cười cười, nói: “Có phiền toái cũng không liên quan tới cô, tôi sẽ xử lý rõ ràng.”

Hai người đã về tới tiểu khu Kim Sắc Hoa Viên, Irena Jinva thông báo một tiếng, rồi đi tắm rửa.

Ở cục an ninh quốc gia đợi mấy ngày nay, không thể cẩn thận rửa mặt tắm rửa kỹ càng, làm cô ta cảm thấy cả người cực kỳ không thoải mái.

“Mẹ nó, chỉ giết có 2 người thôi có gì đâu! Sớm biết vậy đã không gia nhập giới chính trị!” Tề Đẳng Nhân có chút khó chịu mà nhíu mày, trực tiếp tắt nguồn điện thoại.

Hết người này đến người khác gọi điện thoại tới, làm hắn điên hết cả đầu, hắn căn bản là lười quan tâm, giết cũng giết hết rồi, còn gì mà nói?

Lúc trước, Tề Đẳng Nhân tiếp nhận ý tốt của Phong Vân, cũng có một chút do dự, chính là sợ những chuyện phiền toái như thế này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK