Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ví dụ như tay của Dương Quan Quan, trước khi luyện võ thì mềm mại êm ái, nhưng mới luyện khoảng một hai tháng đã trở nên thô cứng, lòng bàn tay đầy vết chai.

Ngay cả Tề Đẳng Nhàn cũng không nhịn được buông lời cợt nhả rằng sẽ không dạy loại võ công cần dùng tay cho cô ấy…

“Nghiêm Mộc Long, một trong Ngũ Long Hoa Quốc của chúng ta? Không nghĩ đến người đó lại là một cô gái.” Trong lòng Tề Đẳng Nhàn có chút kinh ngạc.

Nghiêm Mộc Long cười cười rồi nói: “Xem ra tôi đến không đúng lúc lắm, không nghĩ là hai người đang đấu tay đôi.”

Ngọc Tiểu Long lạnh nhạt nói: “Nghiêm Mộc Long, cô không hiểu quy củ sao? Không có sự cho phép của người khác, lại lén nhìn họ luyện võ, tỷ thí chính là muốn kết thù chuốc oán!”

Nghiêm Mộc Long nói: “Ngại quá đi, tôi không cố ý mà, chi bằng tôi mời hai vị ăn một bữa?”

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: “Không cần ăn, bản chất đạo quán Thiên Hành Kiện là chiến bộ dành cho người sử dụng.”

Nghiêm Mộc Long hơi gật đầu, đáp: “Vẫn là Tề Chuẩn tướng biết nói lý!”

Sắc mặt Ngọc Tiểu Long thờ ơ, hai mắt quét qua Nghiêm Mộc Long một lúc sau đó không nói chuyện nữa.

Nghiêm Mộc Long lại nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tôi vừa đến đã nhìn thấy Tề Chuẩn tướng bị Ngọc Tướng quân ném văng đi, xem ra công phu của Tề Chuẩn tướng không mạnh giống như lời đồn đại?”

“Một mình anh đánh chết Hồng Thiên Đô thật à?”

“Sao tôi không tin được một chút nào vậy?”

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Cô muốn biết? Muốn tôi nói cho cô nghe không?”

Nghiêm Mộc Long đáp: “Muốn chứ!”

“Bởi vì Hồng Thiên Đô nói trong Ngũ Long Hoa Quốc có người tên Nghiêm Mộc Long ngu hết phần thiên hạ, tôi nghe xong đã bừng bừng tức giận, không nhịn nổi, biến thành Siêu Saiyan đệ tam đập cho ông ta một trận.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói.

Ngọc Tiểu Long suýt thì bị lời nói của Tề Đẳng Nhàn chọc cho cười chết, chắc cũng chỉ có hắn mới có thể tỏ vẻ chững chạc đàng hoàng nói ra những lời lẳng lơ.

Sau khi nghe Tề Đẳng Nhàn nói, khuôn mặt của Nghiêm Mộc Long vốn đang tươi cười đột nhiên trở nên lạnh lùng.

Gọi là "đàm tiếu hữu hồng nho, vãng lai vô bạch đinh"*.

*Câu thơ trong "Lậu thất minh" của Lưu Vũ Tích, ý nói nơi người học thức đang nói chuyện không có bóng dáng của kẻ tầm thường.

Bên cạnh Nghiêm Mộc Long phần lớn đều là người ăn nói có chừng mực, riêng tên lưu manh Tề Đẳng Nhàn này mở miệng ra chỉ toàn những lời thô bỉ.

Nghiêm Mộc Long lạnh lùng nói: "Tề Đẳng Nhàn, anh nói chuyện không có đầu óc à?"

Tề Đẳng Nhàn lười nhác đáp lại: "Trước kia cô nhìn lén tôi và Ngọc tướng quân, tôi còn không so đo, giờ cô còn muốn khiêu khích tôi, chẳng lẽ tôi còn phải mời cô uống chén rượu à?"

Nghiêm Mộc Long tiếp lời: "Ồ? Anh có vẻ bản lĩnh đấy nhỉ, không bằng đánh với tôi một trận đi?"

Trong mắt Tề Đẳng Nhàn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, nói: "Được, làm giấy khai tử trước được không? Để Ngọc tướng quân làm nhân chứng luôn!"

Nghe Tề Đẳng Nhàn nói muốn làm giấy khai tử, Nghiêm Mộc Long lập tức nhíu mày lại.

Ý định ban đầu của cô ta là khiêu khích một chút để Tề Đẳng Nhàn ra tay với nàng, thử thăm dò bản lĩnh thực lực của đối phương.

Nhưng đâu có ngờ Tề Đẳng Nhàn cũng đáo để quá, mới đó đã muốn chơi trò khai tử.

Cao thủ đứng đầu như Hồng Thiên Đô còn không phải đối thủ, huống hồ gì lần trước Tạ Cuồng Long cũng đã thua thảm, cỡ cô còn lâu mới đánh chết được Tề Đẳng Nhàn.

"Làm sao? Không dám à? Dù sao thì nắm đấm cũng không có mắt, đánh nhau thể nào chẳng thương. Tôi sợ mình thu tay không kịp nên làm trước giấy khai tử để phòng hờ thôi, đến lúc quan trọng còn có cái giữ lại." Tề Đẳng Nhàn cười híp mắt nói, trưng ra bộ dạng vô hại.

Nghiêm Mộc Long hừ một tiếng, loại chuyện nhảm nhí này rõ ràng chẳng đáng tin chút nào!

"Mơ đi, tôi là cấp trên của anh, đánh với anh còn phải làm giấy khai tử, để lộ ra ngoài lại không hay." Nghiêm Mộc Long tự tìm cho mình một đường lui.

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, nói: "Xem ra cô chưa nhìn thấy tôi biến thành Super Saiyan III rồi."

Nghiêm Mộc Long cũng không nói thêm gì nữa, lập tức xoay người rời đi.

Trước khi đi, sự lo lắng bỗng xẹt qua đáy mắt của cô, hôm nay cô ta vốn định chớp thời cơ thăm dò kỹ lưỡng nhưng không ngờ tới việc Tề Đẳng Nhàn hoàn toàn không cho cô cơ hội.

Nếu ký giấy khai tử thì có thể đánh một trận, nhưng lỡ như Tề Đẳng Nhàn thực sự đánh chết cô thì chắc chắn sẽ mất nhiều hơn được.

"Tên này cũng chẳng ngông được bao lâu đâu!" Nghiêm Mộc Long nghĩ thầm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK