Tề Đẳng Nhàn cũng ngay lập tức đứng dậy rồi đuổi theo, tung một cú đá nhắm thẳng vào phần bụng của Chiêm Tinh!
Chiêm Tinh lấy khuỷu tay làm điểm tựa, nâng người lên một nhịp rồi sau đó gập người sang bên trái, tránh được cú đá mạnh mẽ hệt như trời giáng của Tề Đẳng Nhàn.
Cùng lúc đó, hai tay của hắn ta cấu thật mạnh vào trong bức tường, cả người bắt đầu leo lên bên trên xoạt xoạt xoạt như một con thằn lằn khổng lồ vậy.
Advertisement
Sau khi cú đá như trời giáng rơi vào không trung, Tề Đẳng Nhàn lại liên tiếp tung ra hai cú đấm vừa nhanh lại vừa mạnh về phía Chiêm Tinh, nhưng tiếc là kết quả hai quyền này cũng thất bại, Chiêm Tinh đã bò đến tận trên vách tường rồi.
“Đáng sợ quá, con người này đáng sợ quá!” Trong nội tâm của Chiêm Tinh chỉ toàn là sợ hãi, trong khi Tề Đẳng Nhàn thực hiện chuỗi động tác ban nãy thì trông hắn ta có vẻ như đang thong thả né tránh mà không cần sợ sệt, trên thực tế thì chỉ có một mình hắn ta biết rằng Tề Đẳng Nhàn đáng sợ biết bao nhiêu.
Nếu như lúc đó có một cơ bắp nào trên khắp cơ thể hắn ta không kịp hoạt động theo mệnh lệnh của não bộ ngay lúc đó, hoặc là có một sợi dây thần kinh nào không kịp phản ứng lại, vậy thì chắc chắn sau cú bật người kia thì hắn ta sẽ rơi vào kết cục chết bất đắc kỳ tử!
Advertisement
Chứng kiến cảnh tượng ấy, vẻ mặt của Diệp Thành vô cùng nghiêm trọng. Anh ta thực sự không ngờ rằng trên đời này lại có một người có thể bì kịp Chiêm Tinh về mặt thân pháp và tốc độ, hơn nữa còn vừa đuổi theo vừa đảm bảo rằng quyền cước của bản thân cũng có thể đuổi kịp được hắn ta.
Chiêm Tinh chạy qua chạy lại trên tường như một con thằn lằn, chạy được khoảng vài mét thì bỗng nhiên cả người hắn ta rời ra khỏi tường, cơ thể nghiêng nghiêng rồi rơi về một hướng khác, sau khi rơi xuống đất thì hắn ta lại tiếp tục dùng thân pháp mang tên “Tri Thù Đạp Thủy” để nhanh chóng lui về phía sau.
“Không ngờ thân pháp này cũng có chút thú vị đấy!” Tề Đẳng Nhàn xoay người lại rồi mỉm cười.
Sắc mặt của Chiêm Tinh vô cùng nghiêm túc, hắn ta hỏi: “Cậu sử dụng báo quyền để đánh tôi thì chắc hẳn bây giờ cậu đang mệt chết đi được rồi đấy nhỉ?”
Vậy nhưng Tề Đẳng Nhàn lại chậm rãi uốn cong cả người về phía sau, từng động tác của hắn giống Chiêm Tinh y như đúc.
“Trò đùa gì vậy?!” Nhìn thấy cảnh tượng đó, Chiêm Tinh không thể không ngây ngẩn cả người.
Hắn ta đã phải quan sát nhện nước trong nhiều năm mới có thể tổng hợp những quan sát ấy lại để sáng tạo ra bộ pháp “Tri Thù Đạp Thủy” này, vậy mà Tề Đẳng Nhàn vừa mới giao chiến cùng mình chưa được bao lâu đã muốn bắt chước bừa hay sao?
Diệp Thành đứng ở một bên theo dõi trận chiến cũng lắc đầu, thầm nghĩ chuyện này là không thể nào.
Nhưng chỉ mới một giây sau mà sắc mặt của anh ta đã cứng đờ lại.
Tề Đẳng Nhàn nhấc cả hai tay và hai chân lên, hành động giống hệt như một con nhện nước đang lướt trên mặt nước, cả người lướt về phía Chiêm Tinh bằng tốc độ cực kỳ nhanh nhẹn!
Bạch Liễu không nhịn được mà lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì vừa xảy ra thế?!”
“Tri Thù Đạp Thủy… Thân pháp át chủ bài của Chiêm Tinh, vậy mà cậu ta chỉ mới nhìn qua một lần đã học được rồi.” Diệp Thành có cảm giác như hơi thở của mình cũng không còn được thông thuận như trước nữa.
“Cái gì?!” Cơ thể của Bạch Liễu run lên bần bật, tâm trạng của cô ấy rơi vào trạng thái vô cùng kích động khiến cho năng lực khống chế cơ thể lại giảm xuống một cách đáng báo động, máu tươi lại lần nữa chảy ra từ bên trong hốc mắt.
Chiêm Tinh chỉ cảm thấy da đầu mình tê dại, chắc không phải con người đang đánh nhau với hắn ta thực chất lại là một con quái vật đấy chứ?
Tề Đẳng Nhàn đã luyện võ được rất nhiều năm, cảnh giới công phu của hắn từ lâu đã đạt đến trình độ không thể nào phỏng đoán được nữa, ban nãy hắn vừa tiến hành công kích vừa tập trung quan sát để cuối cùng có thể nắm được cách thức sử dụng cơ thể của Chiêm Tinh, nhanh chóng có thể bắt chước được hành động của hắn ta.
Chỉ trong nháy mắt mà hắn đã chạy tới trước mặt Chiêm Tinh, lại tiếp tục bật người đứng dậy, kế đến là một quyền tung ra nhắm thẳng vào mặt!
Uy lực của một quyền này quả thực vô cùng kinh khủng, cơn gió tạo ra từ cú đấm khiến cho đôi mắt của Chiêm Tinh thậm chí còn không thể nào mở được.
Chiêm Tinh lại lần nữa vội vàng cong cả cơ thể xuống, hai chân đạp đất một cái, tiếp tục lùi về phía sau.
Vậy nhưng Tề Đẳng Nhàn lại chỉ nhếch miệng nở nụ cười, phần hông lắc một cái thật mạnh để sử dụng thân pháp “Phi cơ bộ” mà hắn tự mình nghĩ ra, cơ thể có vẻ như đang hoạt động theo hình rồng nhưng thực ra cả người lại cúi xuống cực kỳ thấp.
“Đây chính là một chiêu mà cậu ta đã sử dụng để ôm lấy Mã Tây Long rồi quăng ngã anh ta xuống đất, tốc độ nhanh quá!” Chiêm Tinh cảm thấy bản thân không thể trốn thoát được nữa rồi, chỉ có thể ngẩng cao đầu rồi gồng cơ bắp lên để chống đỡ một quyền của hắn.
Trong bước di chuyển cuối cùng, Tề Đẳng Nhàn đã chuyển dời trọng tâm về phía trước, cả người khom xuống, một quyền hệt như pháo nổ, cột sống cứ như dây cung, pằng một tiếng, nắm đấm của hắn chính là mũi tên được dây cung bắn ra ngoài!
“Đây là chiêu “Loan cung xạ hổ” của Thái Cực Quyền!” Diệp Thành nói.
“Sức lực của cậu ta thật mạnh mẽ làm sao…” Bạch Liễu không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, nhưng chỉ cần nghe âm thanh kia là cô ấy đã hiểu được rằng một quyền này của Tề Đẳng Nhàn ẩn chứa công lực mạnh mẽ biết bao nhiêu.