Lý Vân Uyển nhịn không được hỏi: “Tôn phu nhân này là ai? Cô biết người này sao.”
Trần Ngư nói: “Đó là Tôn Dĩnh Thục, ai mà không biết…… Mười năm trước cô ta gả vào tập đoàn Thượng Tinh, sau khi chồng cô ta qua đời, cô ta lập tức khống chế quyền lực, được xưng với cái danh là nhân vật đứng trên đỉnh Kim tự tháp ở Triều Tiên.”
Lý Vân Uyển há hốc miệng, cảm thấy Tề Đẳng Nhân lại chọc phải chuyện lớn rồi.
Advertisement
“Đừng lo lắng, ở Hoa Quốc, cô ta cũng chỉ cỡ cỡ tôi.” Trần Ngư lại nói một câu làm an tâm Lý Vân Uyển hơn.
Lý Hạo Dân mặc một bộ vest đen bước ra từ bên cạnh Tôn Dĩnh Thục
Anh cao 1,8m, đẹp trai cao ráo, là "Oppa" trong mơ của mọi cô gái.
Advertisement
"Lý Hạo Dân, là cái người có khuôn mặt của minh tinh, là nhà vô địch Taekwondo thế giới, thế mà lại làm vệ sĩ cho người phụ nữ này?".
"Người phụ nữ kia có lai lịch gì mà để Lý Hạo Dân làm vệ sĩ? Thật lợi hại!"
"Đây là vị khách ngoại quốc vừa mới đến thành phố Trung Hải của chúng ta không lâu. Tên là Park Sung Sin, là người của Tài Phiệt Thượng Tinh, có thể khiến anh ta kính cẩn như vậy, chỉ có thể là người của Tài Phiệt Thượng Tinh mà thôi!"
"Hình như tôi từng nhìn thấy hình ảnh của người phụ nữ này ở trên trang tin tức nào đó, xem ra lai lịch không tầm thường."
Sự náo nhiệt ở đây đã thu hút sự chú ý của một số người.
Những người có thể ra vào quán bar Kim Thành thường là những người có sức chi tiêu vượt xa người thường, họ nắm bắt thông tin nhạy bén hơn, ngay lập tức đã nhận ra Lý Hạo Dân.
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói: "Đại bổng tử phu nhân*, chúng ta đều là những người sống văn minh, thay vì động thủ thì hãy ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng".
Đại bổng tử phu nhân: ý chỉ Tôn Dĩnh Thục.
Năm chữ "đại bổng tử phu nhân " trực tiếp làm trán của Tôn Dĩnh Thục xuất hiện những đường gân xanh nhỏ.
Bà ta khẽ mỉm cười với Tề Đẳng Nhàn, nói: "Bây giờ cậu nên nhận lỗi với Park tổng, đồng thời hủy kèo cá cược này của các người đi. Tôi có thể không nhắc lại sự lỗ mãng vừa rồi của cậu."
Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: " Vậy thì cũng không được, một lần đánh mất cả trăm triệu cũng có chút thiệt thòi đúng không? Thế tôi thà bị đánh còn hơn".
Trong đám người truyền đến tiếng sặc rượu, tất cả mọi người đều dở khóc dở cười, ai cũng từng gặp qua những gã đàn ông hèn hạ, nhưng chưa từng thấy gã đàn ông nào hèn hạ đến như thế này!
"Đánh gục cậu ta rồi ném ra ngoài." Tôn Dĩnh Thục nói xong liền xoay người chuẩn bị rời đi.
"Đại bổng tử phu nhân, tốt hơn hết bà nên ở lại đây và bảo thuộc hạ của mình nhặt xác về đi." Tề Đẳng Nhàn mặt không biểu cảm đáp.
Tôn Dĩnh Thục lập tức dừng lại,ngoảnh đầu, ảm đạm nói: "Được, tôi muốn xem xem cậu bị đánh chết như thế nào!"
Park Sung Sin trong lòng tràn đầy vui sướng, từ miệng tên ngốc Tề Đẳng Nhàn này đã nói ra những lời đắc tội với Tôn phu nhân, hơn nữa Lý Hạo Dân còn là cựu vô địch Taekwondo thế giới, đã đạt đến đai đen đẳng chín chuyên nghiệp.
Để Lý Hạo Dân ra tay, chắc chắn sẽ vặn cái đầu của tên họ Tề kia xuống đá như một trái bóng.
Tên ngốc này thế mà lại dám đem sở thích của bản thân ra để thách thức chén cơm của người khác?
Lý Hạo Dân không nói hai lời, bước lên phía trước, giơ chân phải lên, đá một cú vào eo Tề Đẳng Nhàn!
Cú đá này, chỉ có thể dùng một từ để miêu tả - nhanh!
Ngoài từ nhanh ra không còn từ nào có thể diễn tả nổi... Dù sao cũng cũng, nó nhanh và rất nhanh.
"Không hổ là nhà vô địch thế giới, đã mấy năm không gặp anh ấy trên đài, những cú đá vẫn sắc bén như tia chớp vậy."
"Haizz, người thanh niên này đắc tội với ai không đắc. Lại đắc tội với một bà trùm trong Tài Phiệt Thượng Tinh, hơn nữa vệ sĩ của bà ta là Lý Hạo Dân đấy!"
"Má nó, người Cao Ly đến đất nước của chúng ta lại kiêu ngạo như vậy! Thật đáng hận. Nhưng mà... chàng trai trẻ này có lẽ sẽ phải chịu oan ức rồi."