Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọc Tiểu Long vẫn cố chấp trước sau như một, cái này làm cho Tề Đẳng Nhàn có chút khó chịu.

Vì thế, hắn đưa mắt ra hiệu cho lão đồ tể.

Lão đồ tể lập tức hiểu ý, thừa dịp Tề Đẳng Nhàn hấp dẫn lực chú ý của Ngọc Tiểu Long, bỗng nhiên cướp lấy khẩu súng lục giắt bên hông Ngọc Tiểu Long, sau đó chĩa súng vào giữa lưng Ngọc Tiểu Long.

“Làm gì đấy!”

Advertisement

Đám thuộc hạ của Ngọc Tiểu Long đứng xung quanh nhao nhao rống to, từng người đều rút súng nhắm vào hai người lão đồ tể và Tề Đẳng Nhàn.

Sắc mặt Ngọc Tiểu Long trở nên âm trầm đến vô cùng khó coi, nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh làm cái gì đấy? Bảo người của anh chĩa súng vào tôi?”

Lão đồ tể cười cười, nói: “Ngọc tướng quân, xin lỗi, lời của Nhị đương gia, tôi cũng không dám không nghe!”

Advertisement

Tề Đẳng Nhàn liền nói: “Cô đừng cố chấp như vậy, không phải tôi muốn gây bất lợi cho cô, mà là phải làm việc tôi cần làm thôi.”

Ngọc Tiểu Long nói: “Anh có biết tầm quan trọng của chuyện này hay không? Lúc này rồi mà còn muốn giở tính trẻ con?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đã quyết định như vậy rồi, tôi và Hồng Thiên Đô một đấu một, các cô không được phép nhúng tay vào! Nếu ai dám nhúng tay, người đó chính là kẻ địch của tôi.”

Đám thuộc hạ của Ngọc Tiểu Long hai mặt nhìn nhau, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn đúng là bị điên rồi!

Người như Hồng Thiên Đô, vậy mà hắn lại muốn một đấu một với người ta?

“Vì sao cứ nhất định phải làm như vậy?” Ngọc Tiểu Long nhịn không được hỏi.

“Chỉ có không ngừng chiến đấu với cao thủ mới có thể trở nên tiến bộ được. Tôi còn rất nhiều việc cần hoàn thành, cho nên không thể dừng bước không tiến.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói.

Ngọc Tiểu Long nhìn hắn, sau một lúc lâu mới thở dài, nói: “Được, tôi đồng ý với anh, tôi không nhúng tay vào, cũng sẽ không để cho người khác nhúng tay!”

Tề Đẳng Nhàn vừa lòng nói: “Buông súng xuống.”

Lão đồ tể để khẩu súng xuống, chắp tay với Ngọc Tiểu Long, nói: “Đắc tội!”

Ngọc Tiểu Long lạnh nhạt cắm khẩu súng về lại đai lưng, cười lạnh nói: “Chỉ mong đúng như những gì anh nói, anh có thể đánh chết ông ta, chứ không phải bị ông ta đánh chết.”

Cô ta bỗng nhiên dừng lại, nói: “Nhưng mà, nói cả nửa ngày, ngay cả bóng người của Hồng Thiên Đô còn không nhìn thấy, anh cứ chắc chắn ông ta ở chỗ này như vậy?”

“Tôi đã cảm giác được ông ta, nói vậy, ông ta cũng có thể cảm giác được tôi đúng không?” Tề Đẳng Nhàn híp hai mắt, chậm rãi nói.

Ngọc Tiểu Long trầm mặc không nói, vung tay lên, nói: “Đi làm việc đi, bố trí phòng tuyến cho tốt, tuyệt đối không thể để cho Hồng Thiên Đô chạy thoát!”

“Rõ!”

Mọi người đáp lời, lập tức nhanh chóng chạy đi làm việc của mình.

Hà phu nhân đã về nhà, nhưng Hà Lỗi còn chưa trở về, tạm thời bị Cục chính trị gọi quay lại tăng ca.

Sau khi về đến nhà, Hà phu nhân mệt mỏi ngã ngồi trên sô pha, một bàn tay to lặng yên không một tiếng động từ sau bả vai cô ta vươn tới, chui vào trong cổ áo cô ta.

Hà phu nhân nhắm mắt lại, nói: “Lá gan của anh đúng là càng ngày càng lớn, không sợ hắn ta đi về nhà cùng tôi à? Vậy mà lại dám ở nơi này chờ tôi!”

Hồng Thiên Đô lại cười nói: “Cô sẽ không để hắn ta trở về, bởi vì cô biết tôi đang đợi cô, không phải sao?”

Hà phu nhân nắm lấy tay của Hồng Thiên Đô, nói: “Anh có thể đừng giết người nữa được không… Mấy ngày nay, tôi vẫn không ngừng nghe được tin tức có người chết từ chỗ lão Hà, tôi rất sợ hãi.”

Hồng Thiên Đô nói: “Bọn họ phản bội tôi, vì sao tôi không thể giết? Hà Lỗi, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho hắn ta, đương nhiên, tôi sẽ cho hắn ta được chết cuối cùng, để hắn ta nhìn tôi sủng ái cô như thế nào!”

Hà phu nhân run giọng nói: “Anh đúng là đồ biến thái!”

Hồng Thiên Đô cười nói: “Yên tâm, chờ tôi làm xong những việc này, giải quyết được Hà Lỗi, tôi sẽ đón cô ra nước ngoài. Tôi ở nước ngoài chinh phục một mảnh giang sơn, cô sẽ có cuộc sống như hoàng hậu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK