Nội tâm cô có phần tuyệt vọng, hệt như lúc trước khi cô được đưa vào Trại Nhạn để tiếp nhận huấn luyện, cái nhìn đối với tương lai khá mịt mờ, chỉ có thể khao khát tự do ngàn lần.
Duy Kim Na không khỏi hoảng sợ mà nhìn Irena Jinva, cô ta nói: “Irena Jinva, cô rốt cuộc là ai?”
Tề Đẳng Nhàn nói với Duy Kim Na: “Duy Kim Na, cô mau về nhà đi, tôi có chút việc muốn tâm sự cùng Irena Jinva.”
Duy Kim Na hoảng sợ và vội nói: “Tề tiên sinh, anh không cần phải đuổi tôi.”
“Chuyện này không liên quan đến cô, yên tâm đi, cô sẽ có một tương lai không tệ.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.
Lúc này Duy Kim Na mới nhẹ nhàng mím môi gật đầu, nếu không phải thân bất do kỷ, làm gì có cô gái nào tự nguyện tìm mọi cách dùng thân thể của mình đi lấy lòng một gã đàn ông?
Tề Đẳng Nhàn nghĩ một lúc sau đó đưa Irena Jinva về nhà.
Lúc này Irena Jinva có vẻ tay chân luống cuống, đứng ngồi không yên.
Tề Đẳng Nhàn rót cho cô một cốc cà phê nóng, sau đó ngồi xuống phía đối diện cô và nói: “Kể về câu chuyện cũ của cô đi, cô Jinva.”
Irena Jinva hỏi: “Có thể cho tôi một điếu thuốc không?”
Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Tôi không thích hút thuốc nên trong nhà không có thuốc lá. Bên cạnh đó, tôi cũng không thích phụ nữ hút thuốc nên tốt nhất là cô đừng hút!”
Irena Jinva chỉ cười gượng, cô yên lặng nâng cốc cà phê lên và uống một ngụm sau đó nói: “Được rồi…”
“Cô tốt nhất không cần nói dối tôi, nếu để tôi phát hiện cô nói dối, thì tôi sẽ trực tiếp đem cô ném ra đường.”
“Về phần con trai của Soskov tưởng đối cô thế nào, cùng tôi không có một cọng lông quan hệ nào cả!”
Tề Đẳng Nhàn đem chân trực tiếp phóng tới trên bàn trà tới, cả người ngồi im ở trên sô pha, hắn cứ như vậy nhìn Irena Jinva.
Hắn chỉ là tùy ý mà ngồi, Irena Jinva lại cảm thấy cực kỳ ngột ngạt, thậm chí còn đáng sợ hơn khi đối mặt trực tiếp với lãnh đạo của cô.
“Tôi vừa mới đã nói cho anh, Tề tiên sinh, tôi ở trong Tuyết quốc, xuất thân từ Trại Nhạn.” Irena Jinva nói: “Anh có biết Trại Nhạn không?”
Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ một chút, nói: “Tôi chỉ biết Trại Nhạn là tổ chức dưới trướng của KBG, nó chỉ nhận các cô gái, cho nên có cái tên như vậy.”
Irena Jinva nói: “Đúng vậy, Trại Nhạn chính là nơi chuyên môn bồi dưỡng các cô gái, sau đó đem những cô gái này đến một ít doanh nhân, bên người các chính khách, từ bên cạnh bọn họ đánh cắp tin tức cơ mật.”
“Từ nhỏ chúng tôi chịu bổ túc rất nhiều loại, âm nhạc, vũ đạo, hội họa, các loại ngành nghệ thuật đều có học qua”
“Thậm chí, chúng tôi nỗ lực học tập văn hóa Hoa Quốc, tôi có một người chị em đàn tranh cực kỳ hay, tôi học cờ vây.”
Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói: “Cho nên, các cô không có học một tý gì có liên quan ám sát cùng với huấn luyện sức khỏe.”
Irena Jinwa nói: "Có huấn luyện ám sát, nhưng chỉ là một số loại đầu độc đơn giản hoặc cách gây ra cái chết ngoài ý muốn. Những cô gái như chúng tôi, sau khi bị Trại Nhạn phái đi, chủ yếu là ra vào giới thượng lưu, nên đương nhiên không thể rèn luyện thể chất. Nếu quá nhanh nhẹn và hoạt bát, thì sẽ có nhiều nguy cơ bị bại lộ hơn."
Tề Đẳng Nhàn nói: “À, vậy bản lĩnh quyến rũ đàn ông của cô học được từ nơi nào?”
“Đúng vậy, đó là môn học quan trọng nhất. Phải biết lợi dụng sự quyến rũ của bản thân khiến cho một người đàn ông hứng thú.” Irena Jinva cười gượng gạo nói.
Tề Đẳng Nhàn đã nắm được đại khái về Irena Jinva, như suy tư nói: “Chẳng qua, điều khiến tôi quan tâm hơn là tại sao cô lại sợ Chekhov như vậy? Nhiệm vụ của cô ở Trung Quốc là gì?”
Irena Jinva chậm rãi nói: “Nếu tôi nói tôi không có nhiệm vụ nói, anh sẽ tin tưởng sao?”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu và nói: “Vậy thì tôi thực sự không tin, Trại Nhạn bỏ ra giá cao như vậy để đào tạo cho các cô những đặc vụ xuất sắc, không thể nào lại không giao nhiệm vụ cho cô?”