Trong lúc Tôn Trung Hoàng còn đang khiếp sự chưa kịp định thần lại, nghe Tô Bạch nói, Tôn Trung Hoàng vô thức dập đầu. “Khách khí, khách khí rồi.” Dịch Phong mỉm cười, cũng không xen vào chuyện hai người nữa, tiếp tục chắp tay sau lưng đi về phía rừng cây nhỏ tản bộ. “Đứng lên đi!” Tô Bạch nói. Tôn Trung Hoàng sợ hãi đứng dậy. “Ngươi mới thành đồ đệ của ta, ta cũng không có đồ gì tốt cho ngươi. Nói đi, ngươi có nguyện vọng gì, ta có thể thoả mãn ngươi, cố gắng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.