“Nó không nhịn nổi nữa rồi. Đại ca, ta nghĩ ca có thể không biết những thứ này..." Nhưng không ai để ý đến lời nói của Linh Vương. “Ca, bên này không có tiền vàng, toàn bộ đều là phế phẩm, lại còn vô cùng ngáng chân nữa chứ!” Cẩu Tử hô to. “Cái gì?” “Bên kia còn chứ?” “Gấu, qua đây, hủy hết mấy đồ vật vô dụng này đi, đứng để mấy thứ rác rưởi đó làm vướng chân Cẩu ca của ngươi.” Lâu Bản Vĩ nói mà không cần ngước mắt lên: “Sau đó thì qua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.