Ngô Trường An đổ mồ hôi lạnh. Thậm chí trong đầu hắn còn hiện lên hình ảnh Dịch Phong đứng trước mặt hắn, tay cầm đao đâm xuống từng nhát từng nhát. Đâm vào rồi rút ra liên tục, còn Ngô Trường An hắn thì không ngừng ngắc ngoải. Nhưng mà khi hắn đang lo lắng hãi hùng, sợ rằng mình sẽ chết trong tay Dịch Phong, Dịch Phong chợt duỗi người, miễn cưỡng nói: “Đi trước, lần sau gặp lại.” Nói xong, Dịch Phong chèo bè trúc rời đảo. Nhìn con thuyền lẻ loi lướt trên mặt hồ, cùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.