Cứ thế mà một bước lên tiên. Nhất thời cả người như trên mây, khóe miệng cười. “Hừ, các ngươi muốn lôi kéo hắn, đã hỏi qua ý kiến của Thiên Kiếm Môn bọn ta chưa?” Lúc này, dưới tấm màn che, giọng nói lạnh lùng của Bành Tiên Nhi vang lên. Vu Võ Kiệt lập tức rén, vẫy tay hăm hở: “Các vị thật ngại quá, ta sớm đã người của Thiên Kiếm Môn, xin lỗi xin lỗi!” “Vu huynh khách sao rồi.” “Thiên Kiếm Môn nhanh hơn một bước, bọn ta cũng không dành nữa.” Bọn họ đều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.