“Ngụy cô nương, cô đã xử lý xong xác hổ rồi sao? Nhanh như vậy?” Ngụy Tiểu Vi còn chưa lên tiếng, Từ Phượng Minh đã mỉm cười tiếp lời, liên tục khen ngợi. “Hahaha...” “Dịch tiên sinh, ngài có điều không biết, tuy Ngụy chất nữ còn trẻ, nhưng cũng coi như thợ săn lão luyện, loại chuyện thu dọn xác yêu thú này, trước giờ luôn nhanh nhẹn dứt khoát, cho dù một mình nàng xử lý xác hổ, cũng không đến một nén nhang!” “Cô gái này rất hiền huệ, dứt khoát nhanh nhẹn lại tốt bụng.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.