Đối với nàng mà nói thì, ta cho ngươi cơ duyên, nhưng ngươi thì một chút vật ngoài thân cũng không muốn bỏ ra, vốn định kết một phần thiện duyên, nếu như thế vậy thôi đành bỏ! Chối tai đến như thế. Lý Giai Hân đang đắn đo không chắc thì Dịch Phong đã xoay người đi, trong lòng bỗng nhiên có cảm giác như đã mất đi cái gì đó, dường như có thứ gì không bắt được, trong lòng trong phút chốc trở nên trống trải. “Tiên sinh khoan đã.” Vì thế Lý Giai Hân vội vàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.