Chương 1965: Ân oán (2) “Ta mặt dày cả gan cầu xin, ngươi nhất định phải cứu Thụ Tôn Giả, chỉ cần có thể cứu được hắn, ta nhất định làm trâu làm ngựa báo đáp!” Giọng điệu khó khăn thấp thỏm, khiến Dịch Phong cả kinh, trong lòng ngũ vị tạp trần. Ngay lúc đó. Vũ Văn Thiển Nguyệt vừa mới xách linh thú trở về cũng ngây ngốc ở cửa. “Dịch huynh?” “Thụ Tôn Giả?” Nàng ta nghi hoặc lặng yên nhìn trong viện, chỉ thấy một vị lão giả nghiêng người quỳ xuống, trên mặt đất có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.