Lại thấy dáng vẻ yên tĩnh chờ đợi thấp thỏm hành lễ của Cổ Đạo Phương, hắn bất đắc dĩ khẽ thở dài. “Ài...” Cuối cùng vẫn khó được yên tĩnh. Yên ổn nhất thời thật sự quá ngắn ngủi, hạnh phúc bình thường đơn giản nhất đã định sẵn không được dài lâu, từ sau khi Trần Thương Vân giá họa, sự yên ổn này không thể tiếp tục được nữa. Dịch Phong đã đoán được từ sớm, nhưng không muốn bị phá vỡ yên bình nhanh như thế. Ngặt nỗi việc đã đến nước này, đối phương cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.