Lần này, lại đến phiên Dịch Phong canh gác. Đợi đến khi ba người của Lam Tinh ngủ sau, hắn lại nắm chắc thời gian ăn một bữa cơm, trở lại phi chu, trực tiếp cầm đại đao dài hơn bốn mươi mét đã lâu không dùng đứng ở tuyến đầu. Đôi mắt tràn đầy tinh quang, nhìn không chớp mắt về bốn phía của sương mù đen. Cho dù thật lâu không thấy động tĩnh, nhiệt tình của Dịch Phong chưa từng biến mất, nghiêm túc tuần tra bốn phía, không muốn bỏ lỡ một chút động tĩnh nào....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.