Trong lúc uống rượu, Ngô Thiên gấp không chờ nổi muốn báo cáo cho Dịch Phong thành tựu mấy năm nay của mình, còn giới thiệu một số người mà hắn mang tới. Vì thế hắn vội hỏi: “Tiên sinh, ngài cảm thấy những người ta dẫn theo thế nào?” Dịch Phong dừng một chút, nhìn về phía hắn nhàn nhạt nói: “Muốn ta nói thật sao?” “Đương nhiên.” Ngô Thiên mong đợi nói. “Siêu rác rưởi.” Dịch Phong lắc đầu. Ngôi Thiên đang chờ được Dịch Phong tán thưởng, trong nháy mắt trở nên khó chịu như bị táo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.