“Mẹ kiếp, mau nhìn kìa.” Vương Hiên đứng lại, dùng vẻ mặt thèm thuồng nhìn hai nữ nhân rồi lấy khuỷu tay đẩy Dịch Phong, khẽ nói: “Người anh em, hai người này mới thực sự là tuyệt phẩm, nếu có được một người thì ta chết cũng đáng giá.” Nghe vậy, Dịch Phong liền trừng mắt nhìn Vương Hiên một cái. Vị huynh đệ này muốn bắt cá hai tay sao? Rõ ràng bên cạnh có một người không tồi mà còn đi nhớ thương người khác, cũng may Nhuế Hiểu Vũ không nghe thấy. “Ôi, thế nhưng chúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.