“Ngươi đừng có mà mê hoặc chúng ta, nói mau, rốt cuộc các ngươi đến nơi này làm gì?” Hoang Chấn không nhịn được lớn tiếng quát. Động tác uống trà của Bạch Tuấn có hơi dừng lại, chén trà trong tay vung lên, Hoang Chấn hét thảm một tiếng, nháy mắt bị đánh bay khỏi linh thuyền. “Ta không thích nghe người khác la lối to tiếng với ta.” “Hắn đáng lẽ bị xử tử, nhưng mà còn phải nói chuyện yên ổn tiếp, nên tha cho hắn một mạng.” “Tất nhiên, ta chưa bao giờ ra tay vô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.