“Tiên sinh, hắn đến…” Sau khi chào Dịch Phong, Ngô Vĩnh Hồng cung kính nói, hiển nhiên là muốn bẩm báo chuyện của Ninh Huyền Vũ. “Không cần nói, ta đã biết.” Dịch Phong phất tay áo, cười nói. “Tiên sinh lợi hại, là chúng ta nhiều chuyện.” Bốn người Ngô Vĩnh Hồng liếc nhau rồi cúi đầu, xem ra tiên sinh vẫn là tiên sinh, dù người không ở đây nhưng mọi chuyện nơi này đều biết rõ ràng. “Không hề nhiều chuyện đâu.” Dịch Phong cười cười. Vừa rồi lúc hắn bước ra đúng lúc nghe thấy Sở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.