“Ca, ta sai rồi, ta sai rồi!” Nãi Tề gãi đầu, vẻ mặt luống cuống cười cười. “Được rồi, được rồi. Dưới mí mắt của chủ nhân mà móc đại ca ra là không thể được, chỉ còn cách ôm bình rượu đi trước đã.” Cẩu tử nhỏ giọng thì thầm nói, hai tay ôm lấy bình rượu, chi sau nhảy lên, đạp nhẹ xuống đất, lén lút đi ra ngoài. “Đi đi nhanh, tranh thủ thời gian đi thôi!” Chuồn ra phía sân sau, cẩu tử co giò chạy nhanh như bay. “Đi đâu đây cẩu ca?” Linh Vương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.