Thời gian qua đi. Bên trong thông đạo Tử Môn, Dịch Phong không biết mình đã đi bao xa rồi, chỉ biết đã ăn được mười bữa cơm giữa đường. Cũng đoán được bên trong có nguy hiểm, nhưng đi mãi không thấy. “Mẹ nó, chuyện là sao, có đúng vào Tử Môn không đây.” Dịch Phong đã sớm đi đến mệt bở hơi tai, nguy hiểm chờ mãi không thấy, bắt đầu chửi rủa trong miệng. “Còn nữa, Bạch Cập động tay động chân đâu?” Dịch Phong mặt mày phiền muộn. Nhưng hắn cũng không biết rằng, coi như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.