“Ếch ngồi đáy giếng, người như ngươi sao có thể chất vấn tài văn chương của tiên sinh, cho dù ngươi là người tu luyện thì thế nào?” Mao Doãn Nhi không chút nương tay đánh trả. “Ngươi là ai?” Chịu một cái tát, Bành Anh điên cuồng, ánh mắt thù hận nhìn chòng chọc vào Mao Doãn Nhi. “Thương hội Bình Giang, Mao Doãn Nhi.” Mao Doãn Nhi thẳng thắn nói. “Cái gì?” “Vậy mà là Mao Doãn Nhi?” “Nghe nói nàng không chỉ có tài văn chương xuất chúng mà còn là hòn ngọc quý trên tay thương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.