Tô Ngư Nhi hiển nhiên không phản ứng lại có gì không đúng, thấy Dịch Phong giơ ngón tay cái lên, vẻ mặt lập tức sung sướng, sau đó lại hỏi: “Thanh kiếm lợi hại như vậy, ngươi không thấy hứng thú sao?” “Ừm...” Dịch Phong gật đầu. “Vậy ngươi không muốn xem à?” “Vậy xem nhé?” “Thế thì không được.” Tô Ngư Nhi thu hồi trường kiếm. “Thanh kiếm này tên là long phượng kiếm, nó biết nhận chủ, nếu không phải chủ nhân của nó chạm vào nó, nó sẽ đả thương người.” Tô Ngư Nhi ngạo nghễ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.