Ông ta ngoan ngoãn lùi vài bước, vô thức đánh giá xung quanh, phát hiện cây hòe già và con đường dưới chân rất quen thuộc… Lén lút xem xét thêm một lúc. Trần Thương Vân đột nhiên trợn to mắt như nhìn thấy ma! Đây, hình như chỗ này là trấn Thanh Hà. Vô số kẻ mạnh mà ngay cả châu chủ cũng không thể bái kiến, sao lại tập trung ở đây? Trấn nhỏ này có tài đức gì, khiến biển sao rợp trời rơi xuống hồng trần?! “Chẳng lẽ…” Suy nghĩ Trần Thương Vân nhanh chóng xoay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.