Liễu Ngôn cười chế nhạo: “Nhất Niệm Chỉ của Nhật Nguyệt Tông ta chỉ là công pháp nhân gian sao?” “Nhất Niệm Chỉ?” Quách Thế Kiệt nheo mắt lại, trong lòng hắn vừa sợ hãi vừa nghi ngờ: “Nếu thật sự có người như thế, rốt cuộc ngươi đang nói đến ai?” “Vội vàng gì chứ, Quách phong chủ cứ bình tĩnh.” Liễu Ngôn nhẹ nhàng nói: “Chỉ vỏn vẹn một đêm đã luyện thành Nhất Niệm Chỉ, có gì mà vội vàng chứ?” Nói xong, nàng ta cầm tách trà lên, khẽ nhấp một ngụm trà. “Không thể nào,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.