“Xin lỗi, chúng ta sớm có đã có người để tín ngưỡng, trừ hắn ra, chúng ta không có khả năng thần phục bất kì kẻ nào khác.” Dạ Năng ngẩng đầu cắn răng, cùng Dạ Di chật vật chống ở trên mặt đất, trong miệng truyền ra thanh âm kiên định. Đây là lời bọn hắn nói. Cũng là tôn kính trong lòng đối với vị kia. Bọn hắn đã tín ngưỡng người kia, nếu như còn quỳ xuống, thì đạo tâm vỡ tan, tương lai khó có thể tiến bộ chỉ là chuyện nhỏ, ngỗ nghịch với vị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.