Chỉ nghe người bán hàng rong kia căng thẳng nghiêm túc nói: “Ngươi ngươi ngươi, ý của ngươi là, ngươi mua một túi trái cây ở chỗ ta, ta còn phải trả cho ngươi một miếng kim tệ à?” “Vậy thế này đi, ta không cần một kim tệ kia của ngươi, chắc là được rồi chứ?” Dịch Phong hung hồn nói. “Vậy còn nghe được.” Người bán hàng rong gãi gãi đầu, lúc này mới vừa lòng gật đầu, lúc Dịch Phong cầm trái cây đi xa hắn mới phản ứng lại được. “Oan gia ngõ hẹp, thật sự...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.