“Ồ.” Dịch Phong gật đầu, lại nhìn lá thư trong tay Trương Chi Sơn, không nhịn được hỏi: “Vậy lá thư này là?” Lời nói của Dịch Phong khiến Trương Chi Sơn bĩu môi, trong lòng oán thầm: Thư này liên quan gì đến ngươi? Ngoài mặt vẫn giải thích nói: “Thư này là của ta.” “Ồ.” Thấy vậy Dịch Phong lại gật đầu, cầm bữa khuya dưới đất lên, xoay người rời đi. Nhìn bóng lưng Dịch Phong rời đi, Trương Chi Sơn khịt mũi khinh thường hừ lạnh một tiếng. Ngay sau đó. Lại như con chó điên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.