Đang khóc lóc thảm thiết, đột nhiên hắn giật mình, lập tức nhìn thấy có một bàn tay to lớn trắng bóng chộp lấy hắn. Trong mối nguy, Dạ Phong Rết Yêu táp tới theo bản năng. “Rắc!” Nhưng mà, lại như cắn lên một khối sắt, kẻ kia không hề bị làm sao, mà cặp kìm cắn người của bản thân lại bị gãy mất. “A!” “Kìm của ta!” Nội tâm Dạ Phong Rết Yêu rít gào, nhưng ngay sau đó hắn đã bị bàn tay này bắt ra ngoài. Bộ xương khô ngồi ở trên bậc thang, bắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.