“Đại hoang phiên vân chưởng!” Ngay chớp mắt. Mặt đất nứt vỡ, làn sóng cát vàng quét qua không ngớt, toàn bộ mỏ quặng đều bị san bằng, chỉ có chưởng ấn khủng khiếp vắt ngang vạn dặm, thây phơi đầy đất! Tửu lâu. Dịch Phong tiễn A Quy, ánh mắt có vài phần tiếc nuối. Từ xưa ly biệt biết bao thương cảm, không biết năm nào mới trùng phùng. Hiếm khi gặp được người cùng chí hướng, chỉ cùng vui được vài ngày ngắn ngủi đã mỗi người một nơi, thật sự khiến người ta hơi buồn. Nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.