Từ Dung bị lời nói này kinh hãi đến thu lại thần sắc, cũng bất ngờ mở to mắt nhìn theo, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu giống như gặp phải đại địch, nhưng khi nàng thuận theo ánh mắt của Ngô Đào nhìn về phía xa, chỉ có mấy trắng trời xanh, căn bản không nhìn ra được một chút đầu mối nào, cũng không nhìn thấy cái gì có thể trốn được ở trong hoàn cảnh liếc mắt đã nhìn thấy điểm cuối này. Lập tức, ánh mắt căng cứng của Từ Dung trở nên mê mang, mơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.