“Lôi Thiên Tuyệt ta hoành hành dòng sông năm tháng, chưa từng bị làm nhục như vậy? Tà ma kia chẳng qua chỉ là một hậu bối nho nhỏ, may mắn có chút thiên tư mà thôi, sao có thể dung cho hắn tiếp tục đắc ý?” “Đừng nói là mấy ngày, cho dù là một khắc ta cũng không chờ được!” Nói xong, dường như hư ảnh kia cũng nghĩ đến cái gì, đột nhiên ghé mắt nhìn lại, trong mắt hiện lên một tia châm chọc. “Phong hiền đệ.” “Đệ lấy lời nói của Khương lão xem như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.