“Là cái gì?” Hai người trăm miệng một lời hỏi, giọng nói cực kì cấp bách. “Là một cái túi hương, bên trong hình như là thuốc đuổi côn trùng.” Lý Nhân Hảo nói. “Mau, mau lấy ra đây.” Hai người gấp gáp nói. Thế nhưng Lý Nhân Hảo ngập ngừng nửa ngày, sắc mặt nàng cực kì khó coi cuối cùng ấp a ấp úng nói: “Lúc trước ta nghĩ hắn là phàm nhân, cho nên ta cũng không coi trọng túi hương đó, cũng không biết đánh mất từ khi nào.” “Ngươi nói cái gì?” Sự tức giận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.