Doãn Thánh Phu vẫn mặc kệ như cũ, ánh mắt suy tư nhìn bàn cờ của chính mình. “Ta đang nói chuyện với ngươi đấy.” Hoang Vô Kính tức giận quát: “Chẳng lẽ ngươi còn không biết vị huynh đệ này của ta là ai hay sao?” “Biết.” Sắc mặt Doãn Thánh Phu vẫn không chút thay đổi nói. “Vậy ngươi còn nói ra lời nói như thế?” Mộng Ly Tiên cũng tức giận quát. “Thì sao?” Doãn Thánh Phu ngước đầu lên nói: “Hắn là tiên cũng được, là thần cũng được, có liên quan gì đến ta đâu?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.