"Ngài cứu ta với, Bạch gia chủ." Nguyên Lãng Thiên mặt cắt không còn một giọt máu, trong miệng hắn ta truyền ra âm thanh khóc than thảm thiết, bàn tay túm chặt lấy Bạch Lĩnh Thiên. "Ôi!" Bạch Lĩnh Thiên nặng nề thở dài một cái đồng thời thoát khỏi tay Nguyên Lãng Thiên rồi lắc đầu nói: "Ngươi đã làm ra loại chuyện này rồi, trừ phi quốc vương Ngô Thiên có thể khai ân, nếu không thì không ai có thể cứu được ngươi." "Nhưng, nhưng ta phạm phải chuyện lớn như vậy đều là vì ngài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.