“Lão già này, ta nói rồi mà, chắc chắn ở đây có món ăn dân dã rất ngon mà!” Dịch Phong phất tay áo vừa thu dọn quần áo vừa nói: “Những ngày gần đây miệng sắp toàn mùi chim rồi, sáng nay lại vừa lúc có bát canh rắn để uống, đúng như người ta nói, sáng ăn no, trưa ăn đủ, tối ăn ít.” Mà bên cạnh. Lý Nhất Hàm run lẩy bẩy, đôi môi đỏ mọng không kìm được mà mở ra. Ăn… Ăn ăn ăn, Yêu Đế sao? Lão Vương ở bên cạnh cười cười bước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.