“Chẳng lẽ lần trước ta hoa mắt hay sao?” “Đây thật sự là một lão già bình thường ư?” Tô Huyền Quân lẩm bẩm, sau đó dứt khoát đi khỏi góc khuất kia, đứng lồ lộ bên bờ hồ. Nhưng lão già chèo thuyền kia vẫn không hề phản ứng gì hệt như trước đó. “Ha ha.” “Nói ra cũng nực cười thật đấy, rõ ràng là ta tự mình dọa mình mà, gì mà cho rằng ngươi là Thanh Hoa Tương chứ.” Điều này khiến Tô Huyền Quân há miệng cười to, trong lòng bỗng thả lỏng. Nhưng đúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.