Ý niệm này vừa mới nảy ra, Dịch Phong càng nghĩ càng thấy đáng tiền. Lặng lẽ đi ra bên cạnh phi chu gọi Mạn Mạn ra, vừa cưỡi lên đã “vút” một tiếng. Động tĩnh rất bé, lại bị tiếng gió thổi khi phi chu đi nhanh bao phủ, so với tiếng ruồi bay không lớn hơn được bao nhiêu, dường như là không phát hiện được. Trong chớp mắt, Dịch Phong đã về tới thôn. Nhà bếp quen thuộc, tiểu viện an nhàn. Tất cả đều khiến cho lòng người vui vẻ, cũng tràn ngập hơi thở cuộc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.