Ban đêm. Gió lớn không trăng. Nhóm thủ vệ trước cửa thành, đều mang theo vẻ mặt lười nhác. Đã mười ngày trôi qua, chẳng xảy ra chuyện gì, tất nhiên sẽ trở nên chậm trễ, không có cảm giác căng thẳng như trước nữa. “Tô Nghiêm Cẩn, đừng ngây ngốc ở đó nữa, nên lười biếng thì lười biếng đi.” “Đúng vậy, nếu thật sự có cường giả lẻn vào, chúng ta cũng không phát hiện được đâu.” Hai thủ vệ cùng canh gác với Tô Nghiêm Cẩn nói. Nhưng mà, Tô Nghiêm Cẩn vẫn vô cảm như cũ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.