Hốc mắt Ác Lang dần dần phiếm hồng, ngẩng đầu nhỏ giọng: “Chết thì có gì đáng sợ, nhưng sống mà uất ức là khó chịu nhất, nhưng vì ma thành ta không còn sự lựa chọn nào khác!” Lời nói Ác Lang khuếch đại toàn bộ đại điện. Một đám bị lời nói làm cho rung động, từng người thương tâm, từng người rơi lệ... Hoá ra, hoá ra là thế này. Thì ra Ác Lang đại nhân hi sinh vì ma thành nhiều như vậy. Đám người trong đại điẹn không khỏi quỳ lạy dưới đất, từng âm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.