Nhìn thấy vầng trời đỏ dâng lên lúc bình minh, Dịch Phong đổ ly rượu cuối cùng vào miệng, đã có chút men say. “Thế giới rộng lớn như vậy, phải đi xem thử.” “Cho nên Dạ đảo chủ có thể buông bỏ thân phận, tìm một nơi không ai quen biết cô để đi thử.” “Ở nơi đó, cô không phải bán thánh, không có thể chất xui rủi.” “Cô chỉ là cô, chỉ là Dạ Kiêu.” “Khi đó cô sẽ phát hiện đời người vẫn rất tốt đẹp...” Nói xong, Dịch Phong khẽ ngẩng đầu, nhìn bến cảng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.