Dịch Phong nhìn Khương Chí, nói: “Có thể với ngươi, ta chỉ như một phàm nhân phế vật không hơn không kém. Nhưng… Trước giờ ta không dựa vào pháp lực mà sống.” “Tạm biệt.” Dịch Phong quay người rời đi, giơ tay vẫy vẫy về phía Khương Chí: “Sau này sẽ có ngày gặp lại.” Tìm một người ngày nào cũng sẽ cùng hắn chờ chết còn hơn là không có ai. Khương Chí nhất thời bất động, nhìn bóng dáng Dịch Phong đang rời đi ngày một xa. Một lúc sau, Khương Chí quay đầu lại, vẻ mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.