“Thế mà ngươi lại muốn một nửa, ngươi có biết cơm này quý giá như thế nào không?” “Ơ kìa, đừng nóng vội đừng nóng vội.” La Trường Ca vội vàng làm lành cười nói: “Vậy ngươi nói cho ta bao nhiêu thì cho ta bấy nhiêu.” “Một hạt, cho ngươi và đệ của ngươi mỗi người tối đa một hạt.” Tiêu Viêm Diệu nói xong, chọn hai hạt cơm nhỏ nhất trong hộp cơm chiên của mình, đặt vào trong tay La Trường Ca. “Hai... Hai hạt?” “Không phải chứ lão Tiêu, ngươi xua đuổi ta sao?” “Hai hạt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.