Hàn U nhớ đến người thần bí kia đến bây giờ vẫn còn sợ hãi, không nhịn được nói: “Tuy chúng ta không nhìn thấy hắn ra tay, nhưng tốc độ tọa kỵ của hắn là thứ mà đời này chúng ta chưa từng gặp.” “Vậy rốt cuộc nhanh đến mức nào?” Trần Tiên Huyền hỏi. “Ơ...” Hàn U nhớ lại, sau đó trịnh trọng nhìn Trần Tiên Huyền nói: “Vút...” “????” Trần Tiên Huyền buồn bực: “Vút?” “Đúng, chính là vút...” Hàn U trịnh trọng gật đầu. “Không phải, ta không phải hỏi ngươi vút hay không vút, ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.