Nhìn thấy tất cả chuyện này. Sí Ly quỳ rạp trên mặt đất, đã bị hù dọa cho thân thể yêu kiều run rẩy, bất an quỳ dưới đất thật lâu, đến đầu cũng không dám ngẩng lên. Mãi đến khi Lâu Bản Vĩ ngồi ở trước người, cũng không biết theo cách nào mà đã ngậm một nhánh hoa hồng lên miệng, khôi phục lại khí chất tiêu sái ngày trước, đôi giày bóng loáng phản chiếu vẻ mỉm cười hòa nhã mê người. “Tiểu tỷ tỷ.” “Vừa rồi tên cặn bã kia quấy rầy hào hứng của chúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.