Bầu trời đầy sao, bóng đêm dần đậm, tinh không tựa như bàn cờ, giống như giơ tay có thể chạm đến, làm cho người ta mơ màng vô hạn, ngước đầu nhìn lên0 cảnh đẹp như thế khiến lòng người bùi ngùi mãi không thôi. Dịch Phong lại dựa vào cửa sổ, vẻ mặt trầm tư buồn bực. Chỉ vì tình huống của hắn không tốt lắm. Dịch Phong nghe nói Cố Khuynh Thành cũng ở tạm cung điện nơi này, lại được đối xử như khách quý, dù sao thân phận của hắn cũng không tầm thường. Cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.